Geisha là một loại hình nghệ thuật giải trí truyền thống nổi tiếng của Nhật Bản. Từ geisha cũng được dùng để chỉ các cô gái hoạt động trong lĩnh vực này. Họ là những người vừa có tài ca múa nhạc lại vừa có khả năng trò chuyện, mua vui cho khách.
Hiện có nhiều hiểu lầm, đặc biệt ở bên ngoài Nhật Bản về bản chất của nghề geisha. Geisha là một loại hình biểu diễn tài nghệ văn hoá lành mạnh, cao cấp, hoàn toàn không phải hành vi bán dâm, dung tục, rẻ tiền.
Các nàng geisha chỉ "mãi nghệ, không mãi dâm".
Thời hoàng kim, Nhật Bản có rất nhiều geisha. Chẳng hạn, vào những năm 1900, số lượng geisa lên tới 25.000 người. Còn đầu những năm 1930, số lượng là 80.000 người. Hầu hết các geisha hoạt động ở Kyoto, cố đô của Nhật Bản. Ngày nay, số lượng giảm đáng kể. Hiện cả Nhật Bản chỉ còn lại tầm 10.000 geisha, trong đó, khoảng 100 người hoạt động ở Thủ đô Tokyo.
Các geisha thực thụ cũng ngày càng hiếm. Những nàng geisha hiện đại ngày nay không phải vào các nhà geisha từ khi còn bé và cũng không bị bán vào đây do nhà nghèo nữa. Thay vào đó, họ tự nguyện làm công việc này.
Tuy nhiên, các geisha vẫn phải tuân theo những quy tắc đào tạo như trước. Các cô gái trẻ muốn trở thành geisha phải học tất cả các môn nghệ thuật truyền thống của Nhật, từ nhảy múa, ca hát, âm nhạc cho đến vẽ tranh cũng như nhiều ngón nghề khác.
9. Hoạn quan
Trong lịch sử Trung Quốc cổ đại, hoạn quan xuất hiện từ thời Tây Chu. Có nhiều từ khác để chỉ hoạn quan, chẳng hạn, thái giám, công công, nội thị, trung quan, nội quan…
Quá trình tịnh thân của các hoạn quan Trung Quốc.
Đến giữa thời nhà Minh, quyền lực của các hoạn quan bắt đầu được củng cố khi họ được trọng dụng nhiều hơn. Do có quyền làm sứ giả, trông coi quân đội, coi xét quan lại, dân tình nên nhiều thái giám lộng quyền. Tính đến cuối triều Minh, số lượng hoạn quan lên tới 70.000 người.
Không riêng gì Trung Quốc, hoạn quan cũng xuất hiện trong nhiều nền văn hóa khác, đặc biệt là ở các xã hội phương Đông xưa, với các "chức năng" tương tự.
Ngoài ra, hoạn một bé trai trước tuổi dậy thì xuất hiện trong một số nền văn hóa còn là cách để giữ độ cao, trong và thanh, tạo ra sự đặc biệt trong giọng nói để sau này đứa trẻ có thể hát giọng nữ cao.
8. Lấy vợ lẽ
Tục đa thê là thước đo kinh tế đánh giá mức độ giàu có của người đàn ông ở một số nơi.
Những người đàn ông có địa vị xã hội cao hoặc giàu có thường lấy nhiều thê thiếp, hay còn được gọi là vợ lẽ. Địa vị của vợ lẽ luôn thấp hơn so với người vợ cả, hay còn gọi là chính thất. Do đó, con cái họ sinh ra cũng có danh phận thấp hơn so với anh em.
7. Thách đấu tay đôi
Bắt đầu thịnh hành ở các nước phương Tây từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 20, thách đấu tay đôi là hình thức thi đấu sử dụng các loại vũ khí nguy hiểm chết người của giới quý tộc, đặc biệt là ở Pháp. Từ thế kỷ 15 đến 18, các đấu sĩ thường sử dụng kiếm. Nhưng từ thế kỷ 18 trở đi, kiếm được thay bằng súng, loại vũ khí mà chỉ có giới quý tộc mới có khả năng sở hữu.
Một cảnh thách đấu tay đôi.
Sau khi một bên thách đấu, trận chiến được tổ chức để giải quyết các bất đồng, mâu thuẫn cá nhân, hay khôi phục danh dự. Các đấu sĩ được quyền cử người đại diện ra thi đấu nếu họ muốn.
Trong một trận đấu tay đôi, các đấu sĩ thường không đặt mục tiêu hạ sát đối phương lên hàng đầu. Thay vào đó, họ chứng minh mình sẵn sàng mạo hiểm chính cuộc sống để rửa nhục, khôi phục danh dự cá nhân...
6. Mổ bụng tự sát
Mổ bụng tự sát hay còn gọi là Hara-Kiri là một nghi thức xưa của các võ sĩ đạo Nhật Bản. Đây là một phần quan trọng trong văn hóa võ sĩ đạo (bushido) nhưng hiện nay bị bãi bỏ.
Một lễ mổ bụng tự sát của một samurai.
Theo nghi thức này, một samurai sẽ tự mổ bụng tuẫn tiết khi bị "thất thủ" hoặc khi chủ nhân chết để tránh bị rơi vào tay quân thù, bị làm nhục hoặc để thể hiện lòng trung thành tuyệt đối với lãnh đạo.
Tuy nhiên, các samurai cũng có thể bị các lãnh chúa hoặc quân vương trong xã hội phong kiến Nhật Bản ra lệnh phải tự mổ bụng. Sau này, các samurai bị ô nhục hoặc phạm lỗi được phép tự mổ bụng thay vì bị hành quyết theo các cách thông thường.
Do mục đích chính của nghi thức này là bảo vệ danh dự, những ai không thuộc về giới samurai sẽ không bao giờ phải hay bị ra lệnh thực hiện nghi thức này. Các nữ samurai chỉ được thực hiện nghi thức này khi có chỉ thị.
Trước khi tự mổ bụng, samurai phải tắm rửa, mặc áo dài trắng, ăn bữa cuối cùng. Sau đó, dụng cụ thực hiện nghi thức tự mổ bụng được đặt trên một cái đĩa của samurai.
Trước khi tự sát, samurai sẽ viết một bài thơ giã biệt. Tiếp theo, họ cởi áo kimono, lấy thanh kiếm ngắn (wakizashi) hoặc con dao (tantō) và đâm vào bụng, cắt một đường từ trái sang phải.
Kết thúc nghi lễ, người samurai có thể nhờ người khác chém đầu (được gọi là kaishakunin). Người kaishakunin sẽ thực hiện một nhát chém gọn gàng, được gọi là daki-kubi, gần như làm đứt hẳn đầu của samurai khỏi cơ thể (chỉ để lại một dải thịt mỏng gắn đầu với thân thể).
5. Hiến tế người
Đây là nghi thức giết người để cúng tế thần linh hoặc các thế lực siêu nhiên. Tục lệ này diễn ra ở nhiều nền văn hóa cổ đại trên khắp thế giới; trong đó, nghi thức hiến tế ở những vùng khác nhau có những đặc điểm không giống nhau.
Maya và Aztec cổ đại là 2 nền văn hóa từng duy trì tục lệ này.
Các nạn nhân bị biến thành vật hiến tế, thường là tù binh, trẻ sơ sinh hoặc các trinh nữ, để làm vui lòng hoặc xoa dịu cơn giận của thần linh. Các hình thức hiến tế bao gồm: hỏa thiêu, chặt đầu hoặc chôn sống.
Hiện tục dùng người sống làm vật hiến tế bị xem là hành vi tội ác và bị cấm trên toàn thế giới. Tuy nhiên, người ta cho rằng, ở những khu vực xa xôi, hẻo lánh nhất của thế giới, một vài dân tộc có thể vẫn tiến hành nghi lễ tương tự.
4. Bó chân
Đây là hủ tục từng phổ biến ở Trung Quốc thời phong kiến cách đây khoảng 1.000 năm và chỉ áp dụng cho các cô gái trẻ. Xuất hiện từ đời nhà Đường, đến thế kỷ 12, tục bó chân trở thành “mốt” trong giới "quý tộc", đặc biệt dành riêng cho các kiều nữ thuộc các gia đình quyền quý, vương giả. Tuy nhiên, đến cuối đời Minh, hủ tục này lan rộng ra toàn xã hội và trở thành chuẩn mực của cái đẹp. Cô gái nào chân càng nhỏ, càng có nhiều cơ hội kén chồng danh giá.
Đôi bàn chân dị dạng vì hủ tục bó chân.
Do đó, thời kỳ này, các bé gái Trung Quốc từ 5 đến 7 tuổi phải bắt đầu nghi lễ bó chân khi xương còn mềm và dễ nắn. Bà và mẹ thường là những người buộc dải băng (thường dài 3m, rộng 5cm) quấn chân những cô con gái nhỏ của họ. Dải băng quấn càng chặt, cô gái càng có nhiều cơ hội sở hữu đôi chân đẹp sau này.
Trong những năm đầu bó chân, các cô gái sẽ phải chịu đựng những cơn đau đớn tột cùng và không thể đi lại được. Nếu không có người giúp đỡ, muốn di chuyển họ phải trườn hoặc bò. Những năm sau, gót chân bắt đầu chai cứng, vì trong suốt quá trình bó chân, các cô gái chỉ có thể di chuyển bằng gót chứ tuyệt đối không thể đi lại bằng bàn chân hoặc các đầu ngón chân. Quy trình làm đẹp kinh hoàng kết thúc khi những cô gái sở hữu đôi bàn chân hoàn hảo, thường có độ dài từ 7cm - 10cm.
3. Tự thiêu theo chồng
Tự thiêu (sati) là một hủ tục của các tín đồ đạo Hindu. Theo đó, khi người chồng qua đời và được đem đi hỏa táng, góa phụ phải tự nhảy vào giàn thiêu theo chồng.
Nhiều góa phụ tín đồ đạo Hindu cũng phải tự thiêu theo chồng.
Hành động tự thiêu theo chồng được tuyên truyền là dựa trên sự tự nguyện nhưng thực tế, hầu hết các góa phụ bị ép phải thực hiện hủ tục rùng rợn. Người ta tin rằng, nếu góa phụ thực hiện lễ Sati, gia đình họ sẽ gặp may mắn trong 7 đời. Ngược lại, họ sẽ phải đối mặt với sự khinh bỉ, nguyền rủa của người thân và cộng đồng.
Có nhiều kiến giải về nguồn gốc hủ tục này. Một trong số đó cho rằng, sati nhằm ngăn chặn khả năng vợ ngoại tình, đầu độc chồng. Một giả thuyết khác cho rằng, sati bắt nguồn từ truyền thuyết về một hoàng hậu hay ghen. Bà này chấp nhận chết chung với nhà vua để tiếp tục giữ chồng ở thế giới bên kia. Hiện hủ tục này đã bị cấm ở Ấn Độ.
2. Tự ướp xác
Sokushinbutsu là cách gọi các nhà sư tự ướp xác mình. Những nhà sư này, để tự ướp xác, phải trải qua một quá trình khổ luyện đau đớn.
Một xác tự ướp của nhà sư Nhật Bản.
Trước khi tiến hành quá trình ướp xác 3 năm, họ sẽ phải tuân thủ một chế độ ăn uống nghiêm ngặt. Bằng cách này, mỡ và một phần thịt của cơ thể các nhà sư, những thứ có thể thối rữa sau khi chết, hầu như teo hết.
Giai đoạn tiếp theo của quá trình ǎn kiêng còn khắc nghiệt hơn nữa. 3 năm tiếp theo, các nhà sư chỉ ǎn một chút vỏ cây hoặc rễ cây và bắt đầu uống một loại trà độc được chế từ nhựa cây Urushi. Việc này giúp làm mất các chất dịch trong cơ thể nhanh chóng. Tuy nhiên, quan trọng hơn là, chất độc trong trà sẽ giết chết tất cả các loại sinh vật có thể làm cơ thể thối rữa sau khi chết.
Cuối cùng, các nhà sư tự ướp xác sẽ tự nhốt mình trong một nhà mồ bằng đá không rộng hơn cơ thể là bao và ngồi thiền. Họ chỉ liên lạc với thế giới bên ngoài thông qua một ống thở và một chiếc chuông. Mỗi ngày, nhà sư sẽ rung chuông để báo rằng mình còn sống. Khi chuông không còn kêu nữa, có nghĩa là nhà sư đã chết và nhà mồ được bịt kín.
1. Thiên táng ở Tây Tạng
Đây là một hủ tục rùng rợn từng tồn tại khá lâu ở Tây Tạng. Xác người chết sẽ được cắt thành nhiều miếng nhỏ, đặt trên đỉnh núi và trở thành mồi cho các loài chim ăn xác thối, đặc biệt là kền kền. Những phần cứng như xương sẽ được đập nát bằng búa tạ, trộn với mạch nha, ném cho lũ quạ và diều hâu. Chỗ duy nhất họ không chạm dao vào là đầu mà chỉ để hở bộ não ra ngoài bởi đây là nơi chứa linh hồn và ý thức.
Người thân đứng xem lũ kền kền ăn xác người người quá cố.
Sở dĩ người Tây Tạng hiến thịt người chết cho chim kền kền là vì họ xem loại chim này là “thần điểu”. Họ tin rằng thi thể được chim kền kền ăn hết là điềm lành, người chết sẽ nhanh chóng được siêu thoát. Hiện chính quyền Trung Quốc cũng cấm hủ tục này.
Trong dòng chảy dài rộng của cuộc đời, con người ta có thể rong ruổi kiếm tìm nhiều thứ: tiền bạc, địa vị, danh vọng hay những vinh hoa mà ai cũng nghĩ rằng có nó sẽ làm cuộc sống trở nên trọn vẹn hơn.
Ngày 8/11, Tổng biên tập Báo Pháp luật Việt Nam, cùng các cán bộ, phóng viên, nhà tài trợ, tiếp tục đến với xã Liên Minh - Phú Thọ, để trao tặng hai căn nhà cho hộ dân còn gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống.
Trong kỷ nguyên hội nhập sâu rộng, thượng tôn pháp luật không chỉ là nền tảng của Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, mà còn là động lực thúc đẩy đổi mới, kiến tạo phát triển bền vững.
Tối qua ngày 5/11/2025, Lễ kỷ niệm 10 năm ra mắt Chuyên trang truyền thông Pháp luật + (Pháp luật Plus) – Báo Pháp luật Việt Nam đã diễn ra tại Trung tâm Hội nghị Quốc tế, Ba Đình (Hà Nội) trong không khí trang trọng, ấm áp và đầy cảm xúc.
Ca sĩ Phương Nhung đánh dấu cột mốc 20 năm hoạt động nghệ thuật bằng đêm nhạc mang tên “Mắt Nhung” - nơi đôi mắt như lời tự tình chứa đựng những cung bậc của cảm xúc, dấu ấn và tâm sự của một hành trình dài bền bỉ với âm nhạc.
Diễn đàn Kinh tế biển Việt Nam 2025 do Quảng Ninh đăng cai là điểm nhấn quan trọng trong quá trình chiến lược phát triển kinh tế biển bền vững của Việt Nam.
UBND TP Hà Nội phát động đợt cao điểm tấn công, trấn áp tội phạm, bảo đảm an ninh cho người dân vui Xuân đón Tết Bính Ngọ 2026 và bảo vệ tuyệt đối an toàn Đại hội Đảng lần thứ XIV.
Hà Nội tổ chức lại Trung tâm Phục vụ hành chính công, vận hành theo mô hình trung tâm phục vụ hành chính công một cấp nhằm phục vụ tốt nhất nhu cầu của người dân.
Đại biểu Trần Văn Lâm (đoàn Bắc Giang) chỉ ra rằng, nhiều chính sách thu biểu hiện sự lạc hậu, bất cập nhưng chậm được xem xét, điều chỉnh, như thuế thu nhập cá nhân, thuế VAT.
Ban Thường vụ Thành ủy TP HCM vừa ban hành Quy định 1269 về phòng, chống tham nhũng, tiêu cực. Trong đó có nội dung mua tin phản ánh về hành vi này với mức phí tối đa 10 triệu đồng.
Phó Thủ tướng Chính phủ Lê Minh Khái ký Quyết định 1263/QĐ-TTg phê duyệt Đề án cơ cấu lại Tập đoàn Công nghiệp Than - Khoáng sản Việt Nam đến năm 2025.
Tối ngày 1/11, tại Trung tâm Hội nghị Quốc tế - 11 Lê Hồng Phong, Hà Nội, Báo Pháp luật Việt Nam long trọng tổ chức Lễ tôn vinh 50 Gương sáng Pháp luật năm 2023.
Nhân dịp kết thúc Chương trình “Gương sáng pháp luật” lần thứ 2, TS.Vũ Hoài Nam - Trưởng Ban Tổ chức Chương trình bình chọn “Gương sáng pháp luật” Tổng biên tập Báo Pháp luật Việt Nam có Thư ngỏ gửi tới Quý bạn đọc.
Nhiều năm trôi qua, các hộ dân mua nhà ở Dự án Khu nhà ở Mạ Kim vẫn chưa được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ), mà nguyên nhân đến từ những vướng mắc trong thủ tục pháp lý.
Ngày 4/6, Tổng Bí thư Tô Lâm và Đoàn công tác Trung ương đã có buổi làm việc với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Kiên Giang và Thường trực Tỉnh ủy An Giang về tình hình triển khai các nghị quyết, kết luận của Trung ương; công tác tổ chức bộ máy; quốc phòng, an ninh
Công an tỉnh Tiền Giang đang tiến hành điều tra, làm rõ vụ một chủ doanh nghiệp kinh doanh lúa gạo nghi bị lừa đảo trên không gian mạng với số tiền trên 420 tỷ đồng.
Gần 1 tháng nay trên tuyến tỉnh lộ 337 và Quốc lộ 279 đoạn từ xã Thống Nhất đến cảng Làng Khánh (TP Hạ Long), thường xuyên xuất hiện hàng chục xe tải lớn chở đất chạy rầm rập suốt ngày đêm, cuốn theo bụi mù mịt.
Chiều 17/3, Bộ Tư pháp tổ chức Hội nghị công bố quyết định của Thủ tướng Chính phủ về việc bổ nhiệm đồng chí Nguyễn Thanh Tú, Vụ trưởng Vụ Pháp luật Dân sự - Kinh tế giữ chức Thứ trưởng Bộ Tư pháp.