Vào đầu năm 2024, tại huyện Gò Quao, tỉnh Kiên Giang, một bé gái hơn 14 tuổi đã trình báo cơ quan Công an về việc bị xâm hại sau một buổi gặp gỡ, tham gia nhậu nhẹt tại nhà một người quen. Sự việc xảy ra trong tình trạng nạn nhân không tỉnh táo do ảnh hưởng của rượu bia.
 |
| Ảnh minh họa. |
Trước đó, vào cuối năm 2023, một bé gái khác tại địa phương này cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, khi bị đối tượng quen biết lôi kéo và xâm hại trong một buổi tiệc tại nhà riêng.
Qua quá trình điều tra, cơ quan chức năng xác định hành vi vi phạm của đối tượng, bao gồm cả việc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ của nạn nhân và thực hiện các hành vi trái pháp luật.
Mới đây, Tòa án nhân dân huyện Gò Quao đã mở phiên tòa xét xử và tuyên phạt bị cáo tổng cộng 5 năm 9 tháng tù giam về 02 tội danh đối với 02 nạn nhân là trẻ em: "Hiếp dâm người dưới 16 tuổi" và "Giao cấu với người từ đủ 13 đến dưới 16 tuổi".
Theo quy định tại điểm a, khoản 1, Điều 142 Bộ luật Hình sự, hành vi hiếp dâm người dưới 16 tuổi có khung hình phạt từ 07 đến 15 năm tù. Cụ thể, điều luật này áp dụng đối với các trường hợp dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực, lợi dụng tình trạng không thể tự vệ của nạn nhân hoặc sử dụng thủ đoạn khác để giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục trái với ý muốn của người từ đủ 13 đến dưới 16 tuổi.
Trong khi đó, hành vi giao cấu đồng thuận với người từ đủ 13 đến dưới 16 tuổi bị truy cứu theo khoản 1, Điều 145 Bộ luật Hình sự. Điều luật này quy định, người đủ 18 tuổi trở lên nếu giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người trong độ tuổi này (trừ trường hợp thuộc Điều 142 và Điều 144) thì có thể bị phạt tù từ 01 năm đến 05 năm.
Đồng thời, về trách nhiệm dân sự, bị cáo còn phải bồi thường tổn thất danh dự, nhân phẩm cho hai nạn nhân với tổng số tiền 90 triệu đồng.
Những vụ việc đau lòng này đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về nguy cơ xâm hại trẻ em và những nguyên nhân sâu xa dẫn đến hành vi vi phạm pháp luật. Trẻ em trong các vụ việc trên đều xuất thân từ hoàn cảnh gia đình thiếu sự quan tâm, giáo dục đầy đủ. Do trình độ văn hóa thấp, bỏ học sớm, các em không được trang bị những kỹ năng cơ bản để nhận biết và bảo vệ bản thân trước những nguy cơ tiềm ẩn.
Mặt khác, sự tác động tiêu cực của rượu bia cũng là nguyên nhân trực tiếp, khi các em bị lôi kéo sử dụng các chất kích thích này trong môi trường thiếu lành mạnh. Đây là hành vi vi phạm nghiêm trọng Luật Phòng, chống tác hại của rượu, bia năm 2019, nhưng vẫn còn diễn ra khá phổ biến ở một số địa phương.
Ngoài ra, một bộ phận thanh thiếu niên tại địa phương cũng đang bị ảnh hưởng bởi lối sống lệch lạc, thiếu ý thức pháp luật và trách nhiệm xã hội. Điều này không chỉ tạo ra môi trường nguy hiểm mà còn làm gia tăng nguy cơ xảy ra những hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng.
Điểm sáng trong những vụ việc này là vai trò quan trọng của hệ thống trợ giúp pháp lý. Các nạn nhân đã nhận được sự hỗ trợ kịp thời từ Trung tâm Trợ giúp pháp lý nhà nước tỉnh Kiên Giang. Với sự bảo vệ của trợ giúp viên pháp lý, các em được tiếp cận công lý một cách công bằng, đảm bảo quyền lợi và lợi ích hợp pháp. Đây là minh chứng rõ ràng cho cam kết của Nhà nước Việt Nam trong việc bảo vệ trẻ em và nhóm người yếu thế, cũng như nâng cao hiệu quả của Luật Trợ giúp pháp lý và Luật Trẻ em.
Nhìn từ các vụ việc, bài học lớn nhất chính là trách nhiệm của gia đình trong việc giáo dục và bảo vệ trẻ em. Gia đình cần đóng vai trò đầu tiên và quan trọng nhất trong việc hướng dẫn con em về kỹ năng tự bảo vệ, nhận biết nguy cơ và cách ứng phó với các tình huống nguy hiểm.
Đồng thời, việc giám sát con em trong môi trường giao tiếp xã hội là cần thiết để ngăn ngừa các tình huống rủi ro. Ngoài ra, chính quyền và các tổ chức xã hội cần đẩy mạnh tuyên truyền pháp luật, đặc biệt là những quy định liên quan đến bảo vệ trẻ em, phòng chống tác hại của rượu bia và xâm hại tình dục. Các chương trình giáo dục kỹ năng sống và tập huấn phòng chống xâm hại cho trẻ em cần được thực hiện rộng rãi trong cộng đồng, đặc biệt tại các khu vực nông thôn và vùng sâu vùng xa.
Những sự việc đáng tiếc này là hồi chuông cảnh tỉnh về trách nhiệm chung của gia đình, nhà trường và xã hội. Một môi trường an toàn và lành mạnh cho trẻ em sẽ chỉ có thể đạt được khi cả cộng đồng cùng chung tay hành động, từ việc nâng cao nhận thức đến thực thi pháp luật nghiêm minh.