Hình minh họa. Ảnh: Người đưa tin |
Sự chủ quan trong hiện tại
Khi mọi thứ vẫn còn trong tầm tay, ta thường không nhận ra giá trị của chúng.
Những mối quan hệ, sức khỏe, thời gian hay thậm chí là những cơ hội đều bị xem nhẹ.
Ta cho rằng chúng sẽ mãi ở đó, rằng “ngày mai sẽ khác”, nhưng đến khi đánh mất, ta mới thấm thía rằng có những thứ không thể lấy lại được.
Người ta thường yêu thương nhau nhiều nhất sau khi cãi vã, trân trọng sức khỏe sau những ngày nằm viện, và hiểu ra giá trị của gia đình khi đã xa cách.
Bởi lẽ, khi chưa trải qua mất mát, con người thường ảo tưởng rằng mình còn nhiều thời gian để bù đắp.
Mất mát – Liều thuốc đắng của nhận thức
Cảm giác mất mát có sức mạnh lớn hơn bất kỳ lời khuyên nào.
Đó là khoảnh khắc con tim đau nhói, trí óc tỉnh ngộ, và lòng người trĩu nặng.
Khi mất đi ai đó thân yêu, ta mới nhận ra rằng lời xin lỗi đôi khi đã quá muộn.
Khi vuột mất một cơ hội, ta mới biết mình đã thiếu nỗ lực.
Những doanh nhân thất bại sau một lần phá sản sẽ biết quý trọng từng đồng tiền kiếm được.
Những người cha, người mẹ sau khi chứng kiến con mình lớn lên mới hiểu ra rằng tuổi thơ của con không thể quay lại.
Tất cả những điều đó đều đến từ sự mất mát – một bài học đầy đau đớn, nhưng lại sâu sắc nhất.
Vì sao con người không tỉnh ngộ trước khi mất?
Lý do nằm ở tâm lý “lạc quan sai lệch” (optimism bias) – một cơ chế tự vệ của con người, khiến ta luôn tin rằng mọi chuyện sẽ ổn.
Ta cho rằng người thân sẽ luôn ở bên mình, rằng công việc không bao giờ cạn kiệt, rằng sức khỏe không dễ gì bị bào mòn.
Chỉ đến khi đối diện với thực tế khốc liệt, những ảo tưởng đó mới tan vỡ.
Ngoài ra, con người cũng có xu hướng “trì hoãn sự tỉnh ngộ” – luôn nghĩ rằng mình có thể sửa sai trong tương lai.
Nhưng tương lai không bao giờ chờ đợi. Thời gian trôi đi không trở lại, và những gì đã mất đi thường không thể bù đắp.
Làm sao để không phải hối tiếc?
Trân trọng hiện tại: Hãy yêu thương và quan tâm người bên cạnh khi còn có thể.
Đừng đợi đến khi người thân rời xa ta mãi mãi rồi mới khóc than.
Nhận thức sớm hơn: Đừng để mất mát làm thầy dạy của mình.
Hãy lắng nghe những câu chuyện, những lời khuyên từ người đi trước để rút ra bài học.
Hành động kịp thời: Nếu biết mình đang làm sai, hãy sửa ngay khi còn có thể.
Đừng chờ đợi “thời điểm thích hợp” vì nó có thể không bao giờ đến.
Kết luận
Con người ta không ai hoàn hảo, ai cũng có thể mắc sai lầm. Nhưng đáng buồn thay, nhiều người chỉ nhận ra sai trái của mình khi đã mất đi điều gì đó quý giá.
Sự mất mát khiến ta tỉnh ngộ, nhưng cái giá phải trả có thể rất đắt.
Vì vậy, hãy học cách trân trọng những gì mình đang có.
Đừng để bài học đắt giá nhất trong cuộc đời đến từ sự nuối tiếc.