Hai từ dân “nội tịch” hoặc “ngoại tịch” thời phong kiến, dù đặt ra không phải hoàn toàn để phân biệt đối xử mà còn vì nhiều lý do quan niệm khác, nhưng đến nay nghe lại người đọc vẫn không tránh khỏi cảm giác ngậm ngùi xót xa…
Dân nội tịch là những người khá giả, có chức tước, danh vọng trong xã hội. Ngoài ra dân nội tịch còn bao gồm những kẻ trước giàu mà bây giờ nghèo, những người buôn bán và những người có chút ít tài sản. Tóm lại chỉ những người có tài sản mới được coi là dân nội tịch, nhưng cũng lại phải là những người dân bản xã. Những người tới ngụ cư, dù giàu có, dù đã xin phép vào làng, chịu những sự đóng góp phu phen tạp dịch của dân làng cũng chưa được coi là dân nội tịch nếu chưa vào làng được 3 đời.
Dàn chức sắc trong một làng thời xưa.
Chỉ có dân nội tịch mới có quyền lợi dân đinh ở trong làng, được phép tham gia việc làng, được bầu giữ các chức vụ trong làng, được sung vào ban kỳ mục, được lên quan viên và quan trọng nhất là được chia công điền công thổ. Dân nội tịch trong làng chia ra làm nhiều bậc, mỗi bậc đều có quyền lợi và nghĩa vụ khác nhau.
Trước hết phải kể các hàng chức sắc gồm những bậc khoa mục chức tước, văn thì đậu tú tài hay có hàm cửu phẩm trở lên, võ thì đậu cử nhân hay có hàm suất đội trở lên.
Sau hàng chức sắc là các hương chức, còn đương làm việc hoặc đã mãn nhiệm kỳ, nhưng không bị cách chức: Tân, cựu chánh, phó tổng, lý, phó trưởng, hương trưởng, khán thủ, trương tuần. Hàng chức sắc còn kể cả những người bỏ tiền ra mua nhiêu mua xã trong làng. Kế đến là các Thí sinh, khóa sinh hoặc người trúng tuyển khảo hạch ở những làng hiếm văn học.
Dưới thời Pháp thuộc, được dự vào hàng thứ 3 này là những người đậu được bằng sơ học Pháp Việt trở lên. Những ai đậu cao hơn bằng sơ học Pháp Việt, có thể được xếp vào hạng chức sắc. Những hạng trên này hợp lại làm một, gọi là hội tư văn và gọi là quan viên. Những người có chân quan viên được coi là danh giá trong làng, khi ra đình hội họp có quyền ăn nói.
Các nhà mỗi khi có việc khao vọng, hiếu kỷ đều mời tới các quan viên. Và cũng chỉ các quan viên mới được mời tham dự việc tế tự trong làng. Tuy nhiên, muốn được dự hàng quan viên, trước hết phải có đủ lệ khao vọng, bằng không thì dù có chức tước gì cũng vẫn bị coi như hạng bạch đinh.
Lệ khao vọng này, theo Đào Duy Anh, nguyên trước đây lệ triều đình đặt rất giản tiện, đại để như đỗ tú tài thì khao một con gà, một đĩa xôi và 3 quan tiền, đỗ cử nhân thì khao một con lợn, một mâm xôi và 5 quan tiền... Nhưng “phép vua thua lệ làng”, nhiều làng tự đặt ra những lệ nặng hơn, rồi người ta lại ganh đua nhau muốn làm hơn lệ làng, cỗ bàn linh đình tốn kém.
Đúng ra người đứng khao chỉ cần nộp đủ lệ vọng ấn định bởi lệ làng là được dự hàng quan viên rồi, nhưng ai cũng e miệng tiếng chê cười, nên lệ khao vọng do đó thành một sự tiêu pha quá đáng, mời họ hàng làng nước ăn uống đến mấy ngày.
Ngoài ba hạng chức sắc, hương chức và thí khóa sinh, dân nội tịch còn 3 hạng nữa. Lão hạng gồm những người từ 50- 55 tuổi trở lên, tùy theo từng làng. Lão hạng cũng có lệ khao vọng và chỉ những người đã tuân theo đủ lệ làng mới được dự vào hạng lão và được ngồi vào chỗ dành riêng ở đình. Khi một cụ tới 60 tuổi, sau tuần khao thượng thọ và nộp vọng cho làng được miễn trừ hết phu phen tạp dịch và cả thuế má.
Tuổi thọ rất được tôn trọng, ta có câu “Triều đình thượng tước, hương đảng thượng xỉ”, nghĩa là ở chốn triều đình, chức tước ở trên; còn chốn đình trung, tuổi tác ở trên. Chính vì tuổi tác được xếp ở trên, nên những người đến tuổi lên lão, khi 50 hoặc 55 tuổi, nhiều làng gọi là lên xỉ, trong số đó có một cụ là trưởng xỉ nhiều tuổi nhất. Lên xỉ được dân làng tôn là bô lão.
Trong các hàng bô lão cũng có sự phân biệt các cụ thượng và các bô lão thường. Thường các cụ thượng là những cụ từ 80 tuổi trở lên. Nhiều làng tôn 4 cụ Thượng nhiều tuổi nhất là Tứ trụ, gọi là cụ thượng nhất, cụ thượng nhì, cụ thượng ba và cụ thượng tư. Dưới lão hạng là dân đinh. Dân đinh gồm tất cả nam công dân ở trong làng từ 18 đến 49 tuổi, mỗi người là một suất đinh.
Hạng 18 tuổi ở nhiều xã gọi là đại hạ, nghĩa là những người dưới nhất được tham dự chốn đình trung. Dưới dân đinh là hạng ti ấu, là hạng trẻ con đến 17 tuổi. Hạng ti ấu không được tham dự đình trung nhưng được dự vào hàng phe, hàng giáp và hàng xóm.
Tuy nhiên, không phải bất cứ ti ấu nào cũng được tham dự, muốn tham dự, trước hết phải lo đủ lệ làng, nghĩa là bố mẹ phải xin cho con vào hàng phe, hàng giáp, hàng xóm, rồi xin vào làng, khi xin vào làng phải nộp lệ vong.
Với 6 hạng trên của dân nội tịch từ hàng chức sắc đến ti ấu, ngôi thứ được phân chia để duy trì trật tự trong hương đảng. Trong làng có sổ hương ẩm, cứ chiếu theo sổ này mà định ngôi thứ. Trong 3a bậc trên, các quan viên có thể vượt lên bậc cao hơn thứ bậc cũ, còn ngoài ra dân đinh cứ theo thứ tự ghi trong sổ mà tính ngôi thứ.
Nỗi buồn dân ngoại tịch
Dân ngoại tịch gồm những kẻ cùng khó trong làng không có tài sản, không có học vấn khoa cử và những người ngụ cư đã xin nhập tịch, như trên đã nói nhưng chưa đủ 3 đời. Có nhiều làng, lệ làng rộng rãi dân ngụ cư sau khi nộp một món tiền lệ làng cũng có thể sung dân nội tịch được, nhưng chỉ được xếp vào hạng dân đinh, dù giàu có hoặc đỗ đạt, và khi lên lão không bao giờ được phép lên tới tứ trụ mà chỉ được liệt vào hàng bô lão dù tuổi tác bao nhiêu.
Xét qua các đẳng cấp trên ở thôn xã, ta thấy rằng chỉ có 3 lớp trên trong hạng nội tịch họp thành các quan viên là quyền lợi nhiều và chiếm giữ các địa vị. Lão hạng cũng có quyền lợi, nhưng chỉ ở trong những buổi việc làng về tế tự. Lớp dân đinh cũng như dân ngoại tịch không được quyền tham dự vào việc làng, phải chịu sự chỉ huy của mấy lớp trên và phải chịu phần gánh vác mọi việc phu phen tạp dịch trong làng.
Trong phần gánh vác này, những người ngụ cư phải chịu gánh nặng hơn dân đinh bản xã. Qua các điểm trên, sự phân chia đẳng cấp trong thôn xã thật là phức tạp, và ranh giới giữa mọi đẳng cấp cũng thật nhiêu khê, nhưng thật tỉ mỉ. Thế nhưng quan niệm xưa cực đoan cho rằng “có như vậy mới giữ được tinh thần ngôi thứ ở xã thôn, bảo đảm cho cái trật tự của làng xã”.
Tuy đẳng cấp được phân chia, nhưng không phải ở hạng nọ không lên được hạng kia, ngoại trừ người ngụ cư. Tại các làng đều có tục mua nhiêu, mua xã. Người dân bạch đinh có thể bỏ tiền ra mua nhiêu, mua xã và được xếp vào hàng quan viên.
Tiền mua nhiêu, xã sung vào quỹ làng, số tiền này sẽ dùng vào công việc chung của làng, lẽ tất nhiên phải có quyền lợi gì để những người dân khác trông gương đó noi theo. Ngoài ra, những kẻ hiếu học thi cử đỗ đạt cũng được xếp vào hàng quan viên, điều này chỉ là điều khuyến khích việc học.
Với quyền lợi của hàng quan viên và của lão hạng, với sự gánh vác mọi việc phu phen tạp dịch của lớp dân đinh và của dân ngoại tịch, nhìn thấy sự bất công, nhưng cũng phải thấy qua sự bất công này cái tinh thần tập thể của dân làng; dân làng dành quyền chỉ huy cho lớp người có văn hóa, có khả năng, uy tín và kinh nghiệm vì tuổi tác.
Quan niệm thời phong kiến cho rằng lớp quan viên và lão hạng chịu trách nhiệm chỉ huy công việc làng xã phải được hưởng quyền lợi xứng đáng với trách nhiệm nặng nề đó. Cũng có ý kiến cho là quan niệm trên không đúng vì tại nhiều xã thôn đã xảy ra những vụ dân đinh kiện các huynh trưởng trong làng.
Nạn cường hào ác bá này đặc biệt xảy ra ở những thời kỳ, những làng xã phong hóa suy đồi, con người bị mê hoặc bởi quyền lợi, nhất là dưới thời Pháp thuộc, chính quyền Pháp tìm cách mua chuộc lớp cường hào để làm tay sai đè nén và bóc lột dân chúng.
Tranh cãi về quan niệm thượng lưu, trung lưu
Ở miền Nam, sự phân hạng dân chúng trước đây rất giản dị, tại các làng chỉ có các chủ điền và các tá điền. Chủ điền có ruộng nương, tá điền là người cày cấy các ruộng nương của chủ điền và hàng năm nộp tô tùy theo số lượng nhận khai thác. Cũng có thể nói, trong làng chỉ gồm hương chức và dân đinh. Hương chức là những người giữ các chức vụ trong làng, còn dân đinh là tất cả những người khác ở trong làng.
Thông thường hương chức phần lớn là các chủ điền, vì chỉ những người này mới được dân đinh tín nhiệm bầu ra. Đôi khi dân chúng cũng bầu vào chức vụ trong làng những bậc khoa cử và trí thức. Giữa thế kỷ 20, một số công trình nghiên cứu văn hóa của Việt Nam cho rằng xã hội phong kiến Việt Nam còn phân biệt các gia cấp thượng lưu, trung lưu, hạ lưu theo tiêu chí tài sản.
Tuy nhiên quan niệm này bị nhiều nhà văn hóa Việt Nam phản đối, cho rằng xã hội phong kiến khi nói tới 3 giai cấp, người ta thường căn cứ vào sự sang trọng, phong lưu, trình độ học thức và cách xử thế của con người. Những bậc thượng lưu là những người có học vấn, địa vị, uy tín và nhất là có đạo đức. Bậc thượng lưu không được có những hành động hèn hạ của hạng hạ lưu.
“Giấy rách phải giữ lấy lề”, một người được dân làng coi là bậc thượng lưu, dù ở trong hoàn cảnh túng thiếu cũng phải giữ lấy cái sĩ diện của mình, ví dụ như một ông đồ thường được dân làng kính trọng và coi vào bậc thượng lưu, không thể có những cử chỉ thô kệch và cũng không bao giờ hạ mình làm những công việc của hạng hạ lưu.
Những người ở giai cấp trung lưu có thể là người có nhiều tiền, và cũng có thể là người không có tiền, nhưng đây là những người tuy có học nhưng trình độ không bao nhiêu, không có địa vị gì ở trong làng, nhưng là những người lương thiện và giữ được đạo đức để khỏi bị liệt vào hạng hạ lưu.
Giai cấp hạ lưu là những kẻ hèn hạ, nhân phẩm thấp kém, bị dân làng coi khinh, thường làm thuê làm mướn nhưng lại thiếu căn bản đạo đức. Đây lại gồm cả những kẻ có án tích, những kẻ gian lận trộm đạo trong làng, và cả những anh cùng đinh, suốt đời không bao giờ đóng nổi suất thuế thân đến nỗi dân làng phải gom nhau gánh vác hộ.
Việc phân biệt làm 3 giai cấp thượng lưu, trung lưu và hạ lưu không ăn nhằm gì với việc phân biệt dân đinh thành nội tịch, ngoại tịch, chia đẳng hạng như trình bày ở trên. Một người ở giai cấp hạ lưu, vẫn có thể khi đến tuổi được dự việc làng nếu chịu khao vọng đủ lệ làng.
Trong trường hợp này, thường các đương sự sau khi được dự vào việc làng, tư cách của họ cũng tự được sửa đổi để xứng với địa vị mới chốn đình trung và dần dần được người làng nhìn bằng con mắt khác.
Tuy nhiên, không phải bất cứ người nào cũng được khao vọng. Nếu là dân ngoại tịch, nếu là dân nội tịch cùng đinh mà suốt từ lúc 18 cho đến khi đáo tuổi khao vọng không đóng nổi thuế đinh của mình thì cũng không được phép khao để nhập đình trung. Lại cả những người làm những nghề bị coi thường thời xưa như làm mõ, hoặc liệt vào hạng “xướng ca vô loài” cũng không được khao vọng để nhập đình trung.
“Kính lão đắc thọ” Người dân quê thời xưa chất phác, mặc cho ai muốn xếp hạng mình ra sao, bảo mình là trung lưu, bảo mình là bạch đinh cũng không hề gì. Phần đông họ quan tâm tới tuổi tác của mỗi người. Sự kính trọng người già được thể hiện trong những tiệc thọ, tiệc lão ở trong làng. Nhiều làng mỗi khi xuân đến có tục rước lão và yến lão.
Rước lão là đám rước người già. Các cụ khi đến một tuổi nào, thường từ 50 tuổi trở lên, những làng đông dân đinh, từ 60 tuổi, được dân làng tôn là Lão ông và Lão bà. Trong ngày xuân, dân làng tổ chức một đám rước để rước các cụ tới đình. Các lão ông và lão bà tập trung một nơi, dân làng mang âm nhạc cờ quạt tới rước.
Đám rước đi suốt làng để các cụ nhận sự chào mừng của mọi người, các cụ đi theo thứ tự tuổi tác, các cụ nhiều tuổi đi lên trên, các cụ ông đi trước, hết các cụ ông rồi mới tới các cụ bà. Tuổi già được tôn trọng chung không kể nam nữ, tuy nhiên trong việc rước lão, nhiều nơi chỉ có các cụ ông được dự và được dân làng rước đón, còn các cụ bà tuy có thọ, tuy có được sự kính trọng của dân xã, nhưng cũng không được dân làng rước trong đám rước lão.
Bữa yến dành thết các cụ gọi là yến lão. Sau cuộc rước lão, các cụ được dân làng mời dự yến tại đình. Trong bữa yến, thường các cụ được xơi yến; cũng có nhiều làng, tuy gọi là yến lão nhưng đây chỉ là mâm cỗ sang trọng để mời các cụ.
Trong bữa yến có bát âm cử nhạc, lại có ca nhi ngâm lên nhiều bài thơ hoặc ca trù chúc mừng, có đốt pháo tưng bừng, và có cờ quạt, tàn tán cắm trước cửa đình phấp phới. Nhiều làng không có lệ rước lão và yến lão, nhưng các cụ già, tại bất cứ làng nào cũng đều có quyền lợi dành riêng cho tuổi mình, và ở chốn đình trung, chỗ ngồi của tuổi thọ bao giờ cũng là những chỗ ngồi danh dự.
Ngày 8/11, Tổng biên tập Báo Pháp luật Việt Nam, cùng các cán bộ, phóng viên, nhà tài trợ, tiếp tục đến với xã Liên Minh - Phú Thọ, để trao tặng hai căn nhà cho hộ dân còn gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống.
Trong kỷ nguyên hội nhập sâu rộng, thượng tôn pháp luật không chỉ là nền tảng của Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, mà còn là động lực thúc đẩy đổi mới, kiến tạo phát triển bền vững.
Ca sĩ Phương Nhung đánh dấu cột mốc 20 năm hoạt động nghệ thuật bằng đêm nhạc mang tên “Mắt Nhung” - nơi đôi mắt như lời tự tình chứa đựng những cung bậc của cảm xúc, dấu ấn và tâm sự của một hành trình dài bền bỉ với âm nhạc.
10 năm – một hành trình của trí tuệ, bản lĩnh và khát vọng cống hiến. Từ một chuyên trang non trẻ, Pháp luật Plus đã và đang viết nên câu chuyện đầy tự hào của mình – câu chuyện về sự thật, công lý và lòng tin.
Sáng nay (20/10), đại diện Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Việt Nam - Chi nhánh Hà Tĩnh (Agribank Chi nhánh Hà Tĩnh) đã có mặt tại Bệnh viện đa khoa thành phố Vinh (Nghệ An) để thăm hỏi, động viên và chia sẻ cùng em H.T.N.L và gia đình.
10 năm, một quãng thời gian không phải là quá dài nhưng cũng chẳng hề ngắn.. Đối với nhiều người, đó là một khoảng thời gian đủ dài để tạo nên những dấu ấn sâu đậm, đủ để xây dựng sự nghiệp và tìm thấy những giá trị đích thực. Với tôi, mười năm gắn bó với tòa soạn báo là một hành trình đầy cảm xúc, nơi tôi đã lớn lên, trưởng thành và tìm thấy lẽ sống của mình.
Phó Chủ tịch UBND tỉnh Bắc Ninh yêu cầu đảm bảo an ninh trật tự, phân luồng giao thông và vệ sinh môi trường tại các khu vực trong thời gian diễn ra Lễ hội trái cây Bắc Ninh 2025.
Một người đàn ông bất ngờ nhận được số tiền 200 triệu đồng vào tài khoản, ngay sau đó người này đã trình báo Công an địa phương và hoàn trả số tiền cho người chuyển nhầm.
Công an tỉnh An Giang cho biết đã tống đạt Quyết định tạm giam đối với Nguyễn Thanh Duy để điều tra về hành vi “Tổ chức cho người khác xuất cảnh trái phép”.
Tỉnh An Giang đang bước vào giai đoạn cao điểm triển khai các biện pháp quyết liệt nhằm phòng, chống khai thác hải sản bất hợp pháp, không báo cáo và không theo quy định (IUU)
Hành vi vi phạm pháp luật của Khoan bị phát hiện khi cơ quan chức năng kiểm tra, đối chiếu dữ liệu liên quan đến tài khoản Quỹ Cứu trợ của xã Phan Sơn.
Công an tỉnh Thanh Hóa vừa triệt xóa đường dây tội phạm hoạt động trên không gian mạng với quy mô đặc biệt lớn, xuyên quốc gia, do Mai Văn Tới (SN 2001, trú tại xã Nga Sơn, tỉnh Thanh Hoá) cầm đầu.
Bộ Công an cho biết Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an đã chính thức ra Quyết định truy nã đối với bị can Nguyễn Văn Đài sau khi hoàn tất các thủ tục khởi tố theo quy định của pháp luật.
Ngày 04/12/2025, Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh An Giang cho biết đã tống đạt Quyết định tạm giam đối với Nguyễn Thanh Duy để điều tra về hành vi “Tổ chức cho người khác xuất cảnh trái phép”.
Tại phiên xét xử Cao Văn Hùng - kẻ đổ xăng đốt quán cà phê khiến 11 người tử vong xuất hiện thêm tình tiết mới nên Hội đồng xét xử quyết định hoãn phiên tòa, trả hồ sơ điều tra bổ sung.
Ổ nhóm đánh bạc bằng hình thức xóc đĩa trong khu vực rừng thuộc huyện Quế Phong (cũ), hoạt động lưu động, phương thức, thủ đoạn rất tinh vi, chuyên nghiệp với nhiều đối tượng có tiền án, tiền sự tham gia.
Cục Cảnh sát hình sự, Bộ Công an vừa bắt giữ nhóm đối tượng hoạt động ở Campuchia dưới vỏ bọc là Công ty Đông Phương, thực hiện hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản trên không gian mạng.
Ngày 4/6, Tổng Bí thư Tô Lâm và Đoàn công tác Trung ương đã có buổi làm việc với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Kiên Giang và Thường trực Tỉnh ủy An Giang về tình hình triển khai các nghị quyết, kết luận của Trung ương; công tác tổ chức bộ máy; quốc phòng, an ninh
Công an tỉnh Tiền Giang đang tiến hành điều tra, làm rõ vụ một chủ doanh nghiệp kinh doanh lúa gạo nghi bị lừa đảo trên không gian mạng với số tiền trên 420 tỷ đồng.
Gần 1 tháng nay trên tuyến tỉnh lộ 337 và Quốc lộ 279 đoạn từ xã Thống Nhất đến cảng Làng Khánh (TP Hạ Long), thường xuyên xuất hiện hàng chục xe tải lớn chở đất chạy rầm rập suốt ngày đêm, cuốn theo bụi mù mịt.
Chiều 17/3, Bộ Tư pháp tổ chức Hội nghị công bố quyết định của Thủ tướng Chính phủ về việc bổ nhiệm đồng chí Nguyễn Thanh Tú, Vụ trưởng Vụ Pháp luật Dân sự - Kinh tế giữ chức Thứ trưởng Bộ Tư pháp.