“Nỗi cô đơn và một mình của mỗi con người trong thế giới này cũng giống như khói. Lơ lửng, chơi vơi và bất định. Và để chạm vào nỗi cô đơn của mỗi con người, ta sẽ luôn phải cay mắt trước...”.
Tôi thích cảm giác ngồi một mình trên xe bus, đi hết một quãng đường xa nhất, nghe bản nhạc vô tình làm trái tim thổn thức, cảm thấy cuộc đời bớt chông chênh như lúc lái xe đi làm. 30 tuổi, đôi khi người ta tự vận là cái tuổi ổn định, thì tôi tìm kiếm sự cô đơn. Nhiều khi không hiểu tại sao có con người tồn tại, tại sao lại phải tồn tại… cứ quanh quẩn hết một kiếp người.
Quá nhiều cảm xúc cho những ngày 30, khi tôi nhớ về những ngày còn trẻ, những năm đầu sinh viên đi học trời mùa đông hiu quạnh trên chiếc xe bus, bật bản nhạc đeo tai nghe và nhìn ra cửa sổ với bầu trời ảm đạm thì thật buồn và đáng trân trọng khoảng thời gian này. Đó là giai đoạn chúng ta học cách để trưởng thành, từ một cậu thanh niên đôi mươi đến một người đàn ông gồng gánh trách nhiệm. Khi chúng ta lớn, chúng ta già, chúng ta lại càng khao khát những ngày còn trẻ, còn bé. Và khi tôi 30, tôi lại khao khát trở về những ngày 20 ấy.
Hôm nay, tôi đi làm bằng xe bus. Ra ngoài trằn trọc sau một đêm mất ngủ vì công việc, thế là tôi chẳng còn gì trong tay. Cuộc sống chập chững 30 nó hằn học lên tôi nhiều lắm. Tôi chẳng thèm soi gương, cạo râu như ngày còn trẻ, vội vã đi làm và trở về, cứ quanh quẩn rồi cũng hết một ngày dài. Tôi nhớ lại những ngày mình bắt đầu, khi có nhiều nhiệt huyết đam mê để tôi mơ về một tương lai mới mẻ. Hồi ấy là tuổi trẻ, mơ mộng, hoài bão và nhiều ước ao.
Giữa chuyến xe bus chật người buổi sớm, tự dưng có chút cô đơn. Lòng chênh vênh nhẹ, không còn vững chãi sương gió như người ta nghĩ ở cái tuổi phải chững chạc, trưởng thành. Phải rồi, ở một mình không sợ cô đơn. Đáng sợ nhất là cô đơn giữa đường phố đông người.
Tôi đã bỏ lỡ nhiều hương vị của tình yêu. Khi bạn bè đã lũ lượt lấy vợ, lấy chồng, con bồng bế trên tay thì tôi vẫn là một thanh niên đang già theo năm tháng. Ở cái tuổi 30, nó thật sự đáng sợ. Chông chênh về mọi thứ, còn chưa nếm được hỷ, nộ của tình yêu thì đã vội qua những ngày đẹp nhất. Một “thanh niên” già đang ở giai đoạn có lẽ khắc nghiệt nhất khi chưa có gì trong tay.
Vì tôi hôm nay cô đơn giữa đời trôi!
Người ta nói càng trưởng thành càng cô đơn, có lẽ đúng khi tôi dần cảm nhận sự đơn độc của mình. Hay nói cách khác, cô đơn là cái giá của trưởng thành. Sẽ có khoảng thời gian bạn đơn độc nhất, trống vắng nhất, cũng là thời gian bạn “lớn lên” nhiều nhất. Từ một cậu thanh niên ngày nào, người ta gọi nhau là những kẻ đàn ông trưởng thành, học cách trách nhiệm, học cách kỳ vọng và học cả cách chịu đựng.
À, mà đàn ông trưởng thành là phải thành đạt, chín chắn, xã hội kỳ vọng vậy. Còn bạn? Bạn thì sao?
Tiếng nhạc da diết vang lên bên tai tôi, lạnh lùng đánh thẳng vào suy nghĩ hỗn độn trong đầu. Tôi đã lớn? Tôi đã biết cô đơn?
Tự dưng tôi lại tự hỏi, liệu 30 đã phải là già? 30 đã trưởng thành hay chưa? Hình như tôi lớn rồi.
Một đứa lớn đầu, sống một mình ở thành phố 8 triệu người, bỗng thấy nó chật vật và lạc lõng đến cùng cực. Giữa thành phố tưởng chừng rộng lớn ấy, tôi có cô đơn không nhỉ? Hình như là có cô đơn.
Tan tầm giờ nào cũng vội, mỗi người lớn ở thành phố, chất chứa những câu chuyện riêng. Tôi mang trong mình cái vị thấm đắng của tuổi 30 cận kề. Nhìn lại, vẫn là đứa đơn độc, chạy miệt mài trên con đường vô định mà ai cũng đã từng chạy. Nhưng, người ta nói, càng trưởng thành càng cô đơn!
Cô đơn là một thứ cảm xúc rất dài. Càng lớn, chúng ta càng cảm thấy cô đơn nhiều hơn thì phải. Một bài hát buồn cũng khiến ta cô đơn. Một khung cảnh buồn của Hà Nội cũng khiến ta cô đơn. Ta đổ lỗi rất nhiều cho những thứ mà đáng lẽ ra không hề thuộc về sự cô đơn của chính mình.
Tiếng nhạc bỗng ngừng lại, im bặt trong tiếng điện thoại của mẹ:
- Tuần này con có về nhà không, lâu lắm rồi mà không thấy mày về, bận lắm hả con?
- Dạ, con bận việc nên không về được.
- Tối thế này đã nấu cơm ăn cơm chưa? Mày ở dưới đấy một mình thì phải nhớ ăn uống cho đầy đủ vào, đừng chỉ lo cắm đầu vào làm nghe chưa?
Tiếng mẹ trầm khàn, ấm áp như đang đứng cạnh ngay bên tôi. Tôi rơi nước mắt, sự gồng gánh bấy lâu khiến tôi mệt nhoài. Chỉ nghe thấy tiếng mẹ thôi mà tôi cũng khóc, cái khóc của một đứa dù ra xã hội đã trưởng thành, nhưng bên cạnh mẹ tôi vẫn là đứa con bé bỏng ngày nào. Thì ra tôi không cô đơn. Không một chút nào cả, chỉ là tôi tưởng tượng ra mà thôi.
- Dạ, con biết rồi mẹ.
Tiếng tút tút dài, tôi biết mẹ đã tắt máy. Tôi không dám cho mẹ nghe tiếng thở dài, tôi sợ mẹ lo. Sẽ cũng là khoảng thời gian chúng ta học cách trưởng thành, chấp nhận trưởng thành và chênh vênh nhiều đến thế!
Cuộc đời, dù dài hay ngắn, cũng chỉ là một hành trình mà ai cũng phải đi qua. Trong hành trình ấy, niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, khổ đau đều là những sắc màu tô điểm cho bức tranh cuộc sống. Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi: “Mình còn bao nhiêu thời gian để buồn bã, để lãng phí vào những lo toan, so bì, ganh đua?”
Trong xã hội hiện đại, khi tốc độ sống ngày càng nhanh, người ta dễ bị cuốn vào những mối quan hệ, những guồng quay của sự bận rộn và áp lực từ định kiến xung quanh. Đôi khi, việc chọn sống khác đi, tự tận hưởng cuộc sống riêng của mình lại bị xem là “cô đơn” hay “lẻ loi”. Nhưng có thật sự cô đơn là điều tệ hại, hay nó chỉ là một trạng thái để ta khám phá và yêu thương chính mình nhiều hơn?
Con người thường mang trong mình một bản chất khó tránh khỏi: lòng tham. Khi ta có một chút, ta muốn nhiều hơn; khi có nhiều, ta lại mong muốn thêm nữa. Thế nhưng, khi mất đi tất cả, ta mới chợt nhận ra rằng, chỉ một chút thôi cũng đã là đủ đầy.
Trong cuộc sống, không phải lúc nào ta cũng nhận được sự yêu thương, giúp đỡ từ những người xung quanh. Thế nên, khi có ai đó không có quan hệ máu mủ nhưng lại đối xử tốt với bạn, đó chính là điều đáng trân quý nhất.
Thực hiện Chỉ thị 30 là một trong những nội dung đánh giá mức độ hoàn thành nhiệm vụ hằng năm của cá nhân và tổ chức, người đứng đầu các cấp ủy, tổ chức đảng, cơ quan quản lý nhà nước thuộc Bộ Công thương.
Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta phải đối mặt với những lời không hay, những nhận xét tiêu cực hoặc thậm chí những lời đồn đoán ác ý từ người khác. Những lúc như vậy, phản ứng đầu tiên thường là muốn lên tiếng bảo vệ bản thân, muốn hơn thua, muốn chứng minh mình đúng. Nhưng có lẽ cách hay nhất chính là im lặng.
Hiện nay Việt Nam chưa có tiêu chuẩn cho việc xác định thế nào là bông phế nói chung, bông rơi chải kỹ nói riêng... Việc định danh bông phế không đơn thuần chỉ dựa trên tỷ lệ tạp chất.
Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà vừa ký Quyết định số 1621/QĐ-TTg điều chỉnh chủ trương đầu tư dự án đầu tư xây dựng Cảng hàng không Sa Pa, tỉnh Lào Cai theo phương thức đối tác công tư.
Ông Phạm Văn Thiều - Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Bạc Liêu vừa ký ban hành Kế hoạch triển khai thực hiện Chương trình quốc gia Bảo vệ và Phát triển nguồn lợi thủy sản đến năm 2030 trên địa bàn tỉnh.
Liên quan đến nữ giáo viên tại Tuyên Quang bị một nhóm học sinh có hành vi thiếu chuẩn mực, Bộ GD&ĐT yêu cầu xử lý nghiêm khắc theo đúng mức độ vi phạm đối với các cá nhân và tập thể có liên quan.
Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Lưu Quang vừa ký Công điện số 1300/CĐ-TTg ngày 5/12/2023 của Thủ tướng Chính phủ về bảo đảm trật tự, an toàn giao thông dịp Tết Dương lịch, Tết Nguyên đán Giáp Thìn và Lễ hội xuân 2024.
Bảo đảm an sinh xã hội (ASXH), chuyển từ hỗ trợ nhân đạo sang bảo đảm quyền an sinh của công dân là một trong những điểm nhấn được Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính nêu ra tại Hội nghị quán triệt Nghị quyết 42-NQ/TW của TW8, khóa XIII. Đó là một trong những thành tựu sau 10 năm thực hiện Nghị quyết 15-NQ/TW của TW15, khóa XI.
Bộ Giao thông vận tải, vừa ban hành Thông tư số 34/2023/TT-BGTVT điều chỉnh khung giá dịch vụ vận chuyển hành khách trên các đường bay nội địa. Thông tư này có hiệu lực kể từ ngày 01 tháng 03 năm 2024.
Sáng nay, ngày 5/12, Kỳ họp thường lệ cuối năm (Kỳ họp thứ 14) HĐND TP Hà Nội khoá XVI, nhiệm kỳ 2021-2026 chính thức khai mạc. Theo dự kiến, kỳ họp diễn ra từ ngày 5 đến 8/12 để xem xét, thông qua 67 nội dung gồm 25 báo cáo và 42 nội dung ban hành nghị quyết.
(PLM) - Trong suốt cuộc đời hoạt động cách mạng vẻ vang của mình, nhất là trên cương vị Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Quân ủy Trung ương, đồng chí Nguyễn Phú Trọng đã dành tình cảm đặc biệt đối với cán bộ, chiến sĩ Hải quân. Tổng Bí thư luôn kịp thời quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo và đánh giá cao sự nỗ lực, quyết tâm của cán bộ, chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam trong khắc phục khó khăn, bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo, thềm lục địa của Tổ quốc; xây dựng Hải quân nhân dân Việt Nam cách mạng, chính quy, tinh nhuệ và hiện đại.
(PLM) - Dù còn 3 ngày nữa mới diễn ra Quốc tang, nhưng tại một số địa điểm tại Hà Nội cũng như trên cả nước đã treo cờ rủ để tưởng nhớ cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
(PLM) - Trải qua nhiều cương vị quan trọng do Đảng, Nhà nước và Nhân dân giao phó, như: Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng từ khoá VII đến khóa XIII; Uỷ viên Bộ Chính trị từ khoá VIII đến khóa XIII; Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản; Bí thư Thành uỷ Hà Nội; Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương; Chủ tịch Quốc hội; Chủ tịch nước; Tổng Bí thư từ khoá XI đến khóa XIII, đồng chí Nguyễn Phú Trọng đã có nhiều cống hiến to lớn, quan trọng cho sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc ta, nhất là trong công cuộc đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
(PLM) - Hơn nửa thế kỷ hoạt động cách mạng không ngừng nghỉ, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã cống hiến hết mình, trọn một đời đóng góp cho Đảng, cho nhân dân. Hình ảnh vị lãnh đạo kiên trung, trí tuệ và mẫu mực, tận trung với Đảng, hết lòng vì dân sẽ luôn sống trong trái tim của mỗi người dân Việt Nam.
(PLM) - Sáng ngày 18/7/2024, Tại Hội trường Đa năng - Bộ Tư Pháp đã diễn ra Tọa đàm đánh giá, rút kinh nghiệm về Chỉ số cải cách hành chính năm 2023 và đánh giá việc thực hiện Đề án 06 trong 06 tháng đầu năm, nhiệm vụ, giải pháp từ nay đến cuối năm 2024 của Bộ tư Pháp.