Hãy nói về tuổi thơ của mình ở Lập Thạch, Vĩnh Phúc (nay là tỉnh Phú Thọ) và những mộng tưởng cho tương lai khởi nghiệp?
Câu chuyện em được sinh ra đời cũng buồn cười lắm. Mẹ em hồi xưa ở làng bị biệt danh là không biết đẻ vì đẻ mãi mà ra ba đứa vịt giời.
Chồng đi ăn cỗ phải ngồi mâm dưới. Mãi tới đứa thứ tư mới được cậu ấm nối dõi tông đường, mà trời xui đất khiến thế nào sau đó lại có bầu tiếp.
Hai ông bà bảo thôi bỏ thai đi, thêm đứa con nữa thêm một cái mồm, tiền đâu mà nuôi. Thế là bà đi phá thai. Phá thai xong về bụng cứ càng ngày càng to, bà lại tưởng chắc bị ung thư gì đó.
Ông bảo thôi nhà còn gì ăn được thì ăn cỗ đi, chứ ung thư thì sắp chết tới nơi, tiền đâu mà chữa. Mãi tới lúc to quá, hai ông bà lại dắt nhau đi khám thì bác sĩ bảo: “Thai to thế này rồi mang về mà đẻ đi chứ còn gì nữa.” Thế là em được sinh ra đời. Trời đánh không chết!
Tuổi thơ của em lớn lên ở làng, hồi bé suốt ngày đi chăn trâu, cắt cỏ sau giờ học, thả diều trên cánh đồng lúa trước nhà.
Hồi đó ở quê ai cũng nghèo, Tivi đen trắng mà cả xóm có một nhà có chương trình Bông hoa nhỏ, trẻ con cả xóm xúm lại ở nhà có Tivi để xem. Mãi sau này khi học cấp 2, cấp 3 thì gia đình mới có truyền hình.
Hồi đó không có mạng xã hội như bây giờ, chỉ có báo Nhi đồng, báo Hoa học trò để đọc và lấy cảm hứng nên làm gì có mộng tưởng khởi nghiệp gì đâu.
Chỉ có một điều đau đáu đó là học là con đường duy nhất để thoát nghèo. Bố mẹ em tuy là nông dân, và là gia đình duy nhất trong làng đầu tư hết cho con cái học hành.
Hồi bé ông bà còn bận đi cày cuốc kiếm cơm nên đặt báo Nhi đồng về cho các con học. Bà giờ còn cuốn sổ ghi lại nuôi một đứa tốn bao nhiêu tạ thóc và một con trâu.
![]() |
| Trần Thị Hoa Mỹ 1985, quê Vĩnh Phúc (nay là tỉnh Phú Thọ). Sau khi làm việc ở nhiều tập đoàn danh tiếng thế giới cô về quê nhà và khởi nghiệp với thương hiệu “Rượu Làng”. |
Em chia sẻ về con đường học tập, tìm kiếm tri thức và ai là người tạo cảm hứng cho em trong học tập và tìm kiếm năng lượng tích cực trong mình?
Hồi xưa thì cảm hứng duy nhất là thoát nghèo để giúp gia đình, bố mẹ. Và học tập là con đường duy nhất, vì bố mẹ mình không phải là quan chức gì cả.
Hồi đó cuộc sống đơn giản lắm, chỉ có đi học, về nhà chăn trâu, nấu cám lợn, làm đồng áng giúp bố mẹ. Có đủ ăn đủ mặc đã là một niềm hạnh phúc rồi nên không có stress, không cần đi “chữa lành” hay tìm kiếm năng lượng tích cực như bây giờ. Vậy mà lúc nào cũng hồn nhiên, yêu đời.
Tại sao em không đi vào con đường nghiên cứu khoa học mà dấn thân vào con đường kinh doanh nhiều nhọc nhằn nhưng đầy thách thức?
Từ bé tới lớn, làm gì em cũng chỉ quan tâm tới kiếm tiền để thoát nghèo. Đương nhiên là phải học giỏi rồi, nhưng mà lại không đi nghiên cứu khoa học chắc tại vì hồi xưa vào tới đại học là đã phải đi lo kiếm tiền nuôi mình.
Lúc đỗ đại học, mẹ em bán 40 con gà mới đủ tiền đi xuống thành phố nhập học, nộp học phí và tiền ăn, ở ký túc xá.
Thấy vậy nên em tự nhủ phải tự kiếm tiền nuôi thân, sống sót ở thành phố. Hết học kỳ 1 là em không xin tiền bố mẹ nữa. Vì những cơm áo gạo tiền đẩy mình tới con đường làm kinh doanh thôi chứ cũng không phải là do định hướng gì cả.
Đi nước ngoài nhiều, làm việc cho nhiều công ty lớn, khi nhớ về quê nhà, mùi vị gì khiến em nhớ mãi, thích thú và muốn khám phá nó?
Em đã sinh sống và làm việc ở sáu thành phố và bốn đất nước khác nhau. Nhưng có đi đâu thì mùi hương của cánh đồng lúa chín với những bông lúa trĩu vàng vẫn làm em nhớ nhất.
Mùi của mùa gặt là mùi của ấm no. Nó làm em luôn nhớ tới tuổi thơ chạy chân đất trên cánh đồng lúa vừa gặt xong, chỉ còn trơ gốc rạ. Mùi của bình yên, của sự hồn nhiên. Mùi của bông lúa – hạt vàng – là một phần không thể thiếu của đời sống người Việt Nam.
Và hương vị đó khiến em muốn nó trở thành một thương hiệu mạnh tầm quốc gia để làm say đắm thế giới, nhưng cái tên vẫn mang phong vị quê nhà. Điều gì khiến em có ý tưởng đó?
Ý tưởng làm Rượu Làng đến từ những ký ức sâu đậm về hạt lúa – “hạt vàng” nuôi sống bao thế hệ người Việt.
Em mong muốn mang hạt vàng ấy ra thế giới qua một sản phẩm vừa có tính di sản, vừa đạt chuẩn quốc tế – Vietnam’s heritage in a bottle. Logo của Rượu Làng với hình bông lúa cũng chính là biểu tượng cho sự sống, sự no đủ và niềm tự hào Việt Nam.
Rượu truyền thống đã gắn bó với người Việt từ thế kỷ 17, đi vào ca dao, thơ ca: “Rượu làng Vân chẳng uống mà say, nhớ câu quan họ mơ ngày xa xôi”, “Rượu hũ làng Ngâu, bánh đúc trâu làng Tó.”
Thế nhưng, trong khi Nhật Bản có sake, Hàn Quốc có soju, Trung Quốc có Mao Đài, thì rượu Việt Nam vẫn chưa có một tên tuổi tầm quốc tế. Ước mơ của em là để rượu Việt trở nên quen thuộc với bạn bè năm châu như phở hay bánh mì – để người Việt có thể ngẩng cao đầu khi nhắc đến một niềm tự hào mới.
Rượu Làng được sản xuất theo mẻ nhỏ, thủ công, từ giống gạo tốt nhất Việt Nam. Chúng em vừa tôn vinh nghệ thuật nấu rượu truyền đời, vừa thổi vào đó tinh thần đổi mới, để di sản này tiếp tục truyền cảm hứng cho thế hệ sau.
![]() |
| Rượu Làng đến từ những ký ức sâu đậm về hạt lúa – “hạt vàng” nuôi sống bao thế hệ người Việt. |
Cái tên “Làng” cũng chính là lời tri ân, giữ trọn phong vị quê hương trong một thương hiệu mang khát vọng toàn cầu.
Trong thế giới đồ uống, thực phẩm hay hương liệu, rượu có phải thứ làm “hư hỏng” thế giới hay làm cho thế giới thêm phần cảm hứng sống và sáng tạo?
Em nghĩ bất kỳ điều gì cũng có hai mặt, và “quá nhiều thì đều không tốt”. Rượu cũng vậy. Nếu lạm dụng, nó có thể gây hệ lụy. Nhưng nếu được làm đúng cách và thưởng thức đúng cách, rượu lại là một phần của văn hóa, là nguồn cảm hứng.
Rượu thủ công của chúng em được chưng cất theo mẻ nhỏ, từ nguyên liệu tự nhiên, hữu cơ, dưới bàn tay khéo léo của những nghệ nhân.
Trong từng giọt rượu là tinh hoa của cây lúa, là sự phong phú của văn hóa Việt Nam, là tính nhân văn và tâm hồn người làm nghề.
Giống như vang của Pháp hay whisky của Scotland, rượu Việt cũng có thể được nâng tầm như một loại hình nghệ thuật – để người thưởng thức cảm nhận được hương hoa, mùi đất, và sự tỉ mỉ tinh tế trong từng công đoạn.
Em không làm rượu để cổ súy cho việc uống say sưa không làm chủ được mình, mà mong mọi người coi đó như một thú thưởng thức tinh tế. Với em, một ly rượu cuối tuần cùng gia đình, để sống chậm lại, trò chuyện, và cảm nhận niềm vui từ những điều bình dị – đó mới chính là giá trị đẹp nhất mà rượu mang lại.
Hãy nói gì đó về mình? Tôi là ai?
Dù đã xa rời quê hương và đạt được sự nghiệp thành công trong ngành công nghệ ở các tập đoàn toàn cầu như Facebook và Google, trái tim tôi vẫn khao khát được kết nối với cội nguồn. Niềm khao khát này đã dẫn đến sự ra đời của The Village Château Distillery gần Tam Đảo, tại một ngôi nhà đồng quê xinh đẹp kết hợp tinh hoa truyền thống Việt Nam với nét sang trọng của Pháp.
Chúng tôi sản xuất rượu đẳng cấp quốc tế từ loại gạo Việt Nam tốt nhất. Nhà máy chưng cất The Village Château hỗ trợ cộng đồng địa phương và mời bạn thưởng thức tinh hoa di sản của làng quê Việt. Hãy trải nghiệm nét quyến rũ thanh bình của làng quê Việt Nam trong từng chai rượu được làm bằng rất nhiều tình yêu và niềm đam mê.
Trải nghiệm từ các tập đoàn lớn đã cho em thành công bước đầu hôm nay?
Trong hành trình sự nghiệp, em có cơ hội làm việc tại những tập đoàn công nghệ toàn cầu như IBM, Oracle, Facebook và Google. Mỗi nơi đều để lại cho em những bài học quý giá.
Ở IBM và Oracle, em rèn luyện được tư duy kỷ luật, sự kiên nhẫn và cách làm việc trong môi trường cạnh tranh khốc liệt.
Ở đó, em học cách phân tích số liệu, nhìn nhận thị trường một cách chiến lược và bền bỉ trong việc thực thi – những điều vô cùng quan trọng khi bắt tay vào khởi nghiệp.
Tại Facebook và Google, em được trải nghiệm một môi trường hoàn toàn khác, nơi đề cao sáng tạo, trao quyền cho nhân viên và khuyến khích thử nghiệm.
![]() |
| Trần Thị Hoa Mỹ quyết tâm đưa thương hiệu “Rượu Làng” ra thế giới. |
Em học được cách xây dựng một sản phẩm có khả năng phát triển quy mô toàn cầu, đồng thời tôn trọng sự đa dạng văn hóa. Quan trọng hơn, em thấm thía cách mà các công ty ấy truyền cảm hứng để đội ngũ cùng nhau theo đuổi một tầm nhìn chung.
Những trải nghiệm quốc tế ấy đã thay đổi cách em nhìn nhận việc xây dựng một doanh nghiệp. Khi trở về Việt Nam để lập Rượu Làng, em không chỉ mang theo kiến thức về bán hàng và tiếp thị, mà còn mang về một tinh thần quản trị hiện đại: đặt mục tiêu rõ ràng, xây dựng hệ thống, và tạo ra môi trường để nhân viên có thể phát huy hết khả năng.
Em tin rằng khởi nghiệp không phải là làm tất cả một mình, mà là tạo ra một tập thể gắn kết và có niềm tin vào sứ mệnh chung.
Khác với các tập đoàn lớn – nơi nguồn lực dồi dào, quy trình đã định sẵn – khởi nghiệp ở Việt Nam buộc em phải linh hoạt hơn, sáng tạo hơn. Nhưng chính những kỹ năng tích lũy trong suốt hai thập kỷ làm việc quốc tế giúp em biết cách tổ chức công việc, tối ưu nguồn lực, và biến hạn chế thành lợi thế. Nhờ vậy, Rượu Làng vừa giữ được cốt lõi truyền thống, vừa từng bước đạt tiêu chuẩn quốc tế để có thể tự tin giới thiệu với bạn bè năm châu.
| Trần Thị Hoa Mỹ 1985, quê Vĩnh Phúc (nay là tỉnh Phú Thọ). Sau khi làm việc ở nhiều tập đoàn danh tiếng thế giới cô về quê nhà và khởi nghiệp với thương hiệu “Rượu Làng”. Tại SIP Awards 2025, một trong những cuộc thi rượu uy tín nhất nước Mỹ, nơi mọi sản phẩm đều được đánh giá thông qua đánh giá bởi người tiêu dùng thực thụ, sản phẩm Rượu Làng xuất sắc giành được 1 huy chương Double Gold và 2 huy chương Vàng. Đây là lần đầu tiên một thương hiệu rượu truyền thống Việt Nam đạt đến cột mốc này, đứng ngang hàng cùng những tên tuổi lâu đời từ Nhật Bản, châu Âu và Bắc Mỹ. Hiện nay, Rượu Làng đã có chỗ đứng vững chắc tại các quán cocktail sành điệu, khách sạn boutique cho đến những khu nghỉ dưỡng 5 sao và cả các nhà hàng gắn sao Michelin. |