"Búp bê" Thanh Thảo chia sẻ kể về chuyện từng cúp học đi chạy show, bị bầu show quỵt tiền, nhiều lần "thót tìm" vì những chuyến đi diễn vùng hẻo lánh...
Trên trang cá nhân, ca sĩ Thanh Thảo đã chia sẻ câu chuyện khá dài về giấc mộng ca sĩ. Thời điểm mới vào nghề, cô phải lăn xả mọi nơi, nhận show đám cưới tới quán bia ôm, vũ trường để thực hiện ước mơ của mình.
Thanh Thảo từng lao vào đi hát đám cưới, thi thoảng cúp học để chạy show
Đối với cô, show diễn tại các đám cưới chính là những nơi lý tưởng để cho các ca sĩ trẻ kiếm tiền và làm quen sân khấu. Có thời điểm cô chạy show đến 5,6 tiệc cưới, nhận show từ chỗ này đến chỗ kia để có tiền mua quần áo mới, thực hiện đam mê ca hát.
“Tôi lao vào chạy show đám cưới với cường độ chóng mặt. Có khi một ngày hát đến sáu tiệc cưới! Cũng may là cả sáu tiệc tổ chức trong cùng một nhà hàng, tôi chỉ việc chạy lên chạy xuống giữa các tầng lầu và đợi tới lượt mình lên bục hát.
Ban ngày tôi vẫn đi học, buổi tối tôi chỉ nhận show từ 7 giờ đến 9 giờ vì đó chính là giờ “đi học Anh văn” mà tôi nói dối với mẹ. Thỉnh thoảng, tôi cũng “cúp cua” học ở trường nếu nhận lời hát những đám cưới tổ chức vào buổi trưa. Sau nhiều ngày đi hát đám cưới, nhà hàng, vũ trường nhỏ và cả những quán… bia ôm, tôi cũng đủ tiền mua quần áo mới và bắt đầu thật sự đam mê nghề hát”, cô kể.
Thanh Thảo cho hay, thành tích học tập ngày xưa của cô cũng khá đáng kể. Cô từng đạt giải nhất cấp quân môn Văn năm lớp 12, đại diện quận thi Thanh niên tiên tiếp cấp Thành phố và đoạt hạng nhì chung cuộc. Cô còn thi đậu vào trường Cao đẳng Sư phạm và Đại học Ngoại ngữ Văn Lang sau khi tốt nghiệp cấp ba. Việc này đã giúp cô thuyết phục cha mẹ cho đi hát trở lại sau thời gian bị “cấm cửa”. Cô ước rằng nếu thời gian quay trở lại, cô sẽ gạt bỏ đam mê để cố gắng tập trung học hơn.
Từng bị bầu show quỵt tiền cát-xê. Bà ngoại luôn theo sát để tránh cám dỗ phù phiếm
Khi chỉ là những ca sĩ trẻ kém nổi, cô đi “hát lót” ở các tụ điểm ca nhạc trong thành phố. “Tất cả những ca sĩ đều hiểu “hát lót” là như thế nào. Đó là khi bạn phải ngồi chờ hằng giờ trong những góc tối phía sau sân khấu, chỉ được bầu sô và người dẫn chương trình kêu tên mỗi khi ca sĩ ngôi sao đến trễ hay sân khấu bị “tăng-mo” (sân khấu gián đoạn vì có sự cố kỹ thuật hay thiếu ca sĩ)”, Thanh Thảo kể.
Vì thương cháu, bà ngoại của Thanh Thảo đã đi theo để trông chừng và bảo vệ cô. “Nhờ có bà ngoại theo sát bên cạnh mà tôi không bị cám dỗ với những phù phiếm, không rơi vào những bẫy lừa nguy hiểm thuở ban đầu. Nhiều khi hát nhà hàng, quán bia ôm, khách thật sự có nghe và thưởng thức lời ca tiếng hát gì đâu, chỉ dúi tiền “boa” cho ca sĩ và yêu cầu hát “quậy lên, tưng lên” cho không khí vui nhộn là được rồi. Hoặc khi khách có tâm sự buồn thì tôi phải hát ỉ ôi những lời ca sầu não mà tôi còn chưa hiểu hết ý nghĩa của ca từ.
Có lần tôi mê bộ đồ vải jean của một cô vũ nữ mang ra bán, ngoại tôi biết được đã mua trả góp với giá một triệu đồng cho tôi để tôi có bộ đồ mới mặc đi diễn. Sau này mỗi khi nhớ đến bộ đồ vải jean ấy, tôi vẫn còn rưng rưng nước mắt vì thương bà. Những lúc tôi rong ruổi theo đại nhạc hội đi các tỉnh, bà và mẹ ở nhà sốt ruột không yên, gửi gắm khắp nơi, nhờ người này người nọ trông chừng cháu. Có khi đi hát cả tuần, cả tháng về lại bị bầu show “quịt” hết cả tiền cát-xê, tôi về nhà chẳng biết nói sao với gia đình, lại còn bỏ lỡ cả việc học”, “Búp bê con trai” tâm sự.
Quảng Cáo
Nhiều lần diễn ở vùng xa xôi hẻo lánh, ngồi xe của đoàn hát mà “tim muốn rơi ra ngoài lồng ngực”
Ngày chưa có xe hơi riêng, Thanh Thảo phải đi nhờ xe của đoàn hát và chạy show hằng đêm, mỗi nơi cách nhau từ vài chục đến vài trăm cây số. Do thời gian gấp gáp nên tài xế nhấn ga chạy như bay trên đường khiến mọi người trên xe “tim muốn rơi ra ngoài lồng ngực”.
Ngày ấy tôi chưa có xe hơi riêng, phải đi nhờ xe của đoàn như bao ca sĩ trẻ khác. Chúng tôi đến điểm hẹn đi chung xe đoàn từ rất sớm để còn kịp chui vào phía sau sân khấu, dùng ánh đèn loe loét để trang điểm và ngồi chờ đến lượt mình lên hát. “Màn phóng xe tốc độ lặp lại và ca sĩ lại thấp thỏm không yên. Tôi biết đã từng có nhiều xe chở ca sĩ bị lật xuống đồng trống trên đường đi diễn như vậy”, nữ ca sĩ thuật lại.
Về kỉ niệm nhớ đời, cô và mẹ từng bị lật xuồng rơi xuống nước khi có chuyến đi diễn ở Cà Mau: “Một lần, mẹ tôi “hộ tống” tôi đi diễn ở Cà Mau, điểm tận cùng phía Nam của Tổ quốc…Tôi nhớ là mình đã khá háo hức vì được hát một nơi lần đầu mình đặt chân đến. Sau khi hát xong xuất đầu tiên, chúng tôi lên một chiếc xuồng máy nhỏ, chỉ đủ cho bốn người, chạy xuyên qua con rạch chằng chịt luôn chảy cuồn cuộn, để vào thị trấn Năm Căn (bây giờ trở thành Khu Du lịch sinh thái nổi tiếng ở Cà Mau).
Chiếc xuồng máy chạy trong đêm, soi đường bằng một chiếc đèn pin bé xíu, trời thì lại tối đen như mực, tôi và mẹ cứ hồi hộp không yên vì lỡ nếu như có chướng ngại vật gì bất ngờ, mình cũng chẳng thấy rõ để mà tránh. Lắm lúc có chiếc ghe chạy chiều ngược lại với tốc độ nhanh, xuồng máy chở hai mẹ con đột ngột lắc lư, chòng chành mạnh như sắp hất tung mọi người xuống nước, chưa kể nước bắn tung toé vào quần áo diễn.
Thú thật là hai mẹ con không biết bơi mà trên xuồng cũng chẳng có phao cứu hộ! Tôi không dám phản ứng gì bằng lời, nhưng tôi thấy mẹ khóc vì lo cho đứa con gái nhỏ của mẹ sao mà cực khổ đến thế! Quả là một kỷ niệm khó phai trong tâm trí tôi”.
Theo Hà Trang/ Báo Tiền phong
Theo FBNV