Dù có điều kiện kinh tế và một lòng muốn nuôi con sau ly hôn, nhưng anh Đ.N.H (phường Lộc Vượng,TP Nam Đinh) không được quyền trực tiếp nuôi con.
Theo chia sẻ của anh H, anh là bị đơn trong Vụ án Ly hôn thụ lý số 253/2016/HNGĐ-ST tại Tòa án Nhân dân TP Nam Định (TP Nam Định) được xét xử sơ thẩm sáng ngày 27/09/2016.
Tại Bản án sơ thẩm (Bản án số 446/2016/HNGĐ-ST ngày 27/09/2016), Tòa án Nhân dân TP Nam Định đã tuyên “Chấp nhận Đơn yêu cầu ly hôn của chị P. Xử chị P được ly hôn anh H”, tuy nhiên, về con chung là “cháu Đ.K.P – sinh ngày 15/09/2010 và cháu Đ.N.P.T sinh ngày 28/05/2014 giao cho chị P là người trực tiếp nuôi dưỡng. Anh H có quyền thăm nom con chung không ai được cản trở”.
Anh H. đã không đồng tình với Bản án mà Tòa án cấp sơ thẩm tuyên với nhiều lý do khác nhau. Với mong muốn tha thiết được nuôi một trong 2 đứa con mình đẻ ra, anh H đã Kháng cáo Bản án sơ thẩm số 446/2016/HNGĐ-ST của Toàn án Nhân dân TP Nam Định.
Cùng với đó là Kháng nghị số 526/QĐKSNPT-VKS-DS của Viện kiển sát Nhân dân TP Nam Định vì cho rằng: “Về nguyên tắc, cha mẹ đều có nghĩa vụ và quyền ngang nhau trong việc yêu thương, chăm sóc, nuôi dưỡng, giao dục con và tạo điều kiện cho con được học tập.
|
Kháng nghị của VKS Nhân dân TP Nam Định về bản án dân sự sơ thẩm số 446/2016/TCDS - ST ngày 27/09/2016 của Tòa án Nhân dân TP Nam Định theo thủ tục phúc thẩm. |
Ngày 9/1/2017, Tòa án Nhân dân tỉnh Nam Đinh mở phiên tòa công khai theo trình tự phúc thẩm, xét xử vụ án tranh chấp về “ly hôn & nuôi con” giữa anh Đ.K.H và chị N.T.M.P.
Giống như kết quả tại phiên sơ thẩm, Tòa án Nhân dân tỉnh Nam Định vẫn tuyên: Chị P được trực tiếp nuôi dưỡng cháu cháu Đ.K.P – sinh ngày 15/09/2010 và cháu Đ.N.P.T sinh ngày 28/05/2014.
Anh H. tiếp tục cho rằng, việc Tòa án Nhân dân tỉnh Nam Định tuyên như vậy là không công bằng với anh “về điều kiện kinh tế, tôi có đủ điểu kiền chăm sóc 2 con vì đang có thu nhập hàng tháng trên dưới 40 triệu đồng sau thuế, có 2 nhà ở Tp Hồ Chí Minh và đang sở hữu 1 nhà nghỉ ở TP Nam Định.
Về chăm sóc giáo dục con chung, trong thời gian chung sống với nhau từ 2010 đến 2015, tôi là người dành nhiều thời gian chăm sóc cho 2 cháu nhiều hơn chị P. Thể hiện bằng việc tôi thường xuyên trực tiếp cho ăn, tắm, giặt quần áo và đưa 2 cháu đi chơi.
Việc tôi và cô P. ly hôn không ảnh hưởng gì đến việc học tập của các cháu, vì tôi vẫn đang sống tại TP Hồ Chí Minh và có nhà riêng vẫn có thể cho cháu lớn là Đ.K.P học tập tại đây.
Với những lý do trên tôi hoàn toàn có quyền được trực tiếp nuôi con trai lớn của tôi là Đ.K.P”.
|
Xác nhận nguồn thu nhập cho thấy anh H. là người có thu nhập và nhà cửa ổn định. |
Cũng theo anh H. trong thời gian xảy ra mâu thuẫn, cô P. và gia đình cô P. đã nhiều lần dùng đủ thủ đoạn để ngăn cản không cho anh tới thăm nom, chăm sóc con chung. “Ngày 12/7/2016 tôi và bố mẹ tôi vào thăm các cháu, nhưng gia đình cô P đã cương quyết ngăn cản không cho gặp, giữa hai gia đình đã xảy ra va chạm, Công an phường đã đến giải quyết”- Anh H. cho biết.
Anh H. còn cho rằng cô P. được sinh ra trong gia đình giàu có, được chiều chuộng từ nhỏ, trên thực tế trong quá trình nuôi dưỡng 2 cháu K. và cháu T. đã nhờ tới người giúp việc và anh H. bản thân cô P. không dành nhiều thời gian trực tiếp nuôi dưỡng 2 cháu. Vì vậy khi tòa quyết định cho cô P. nuôi cả 2 con chung là không hợp lý.
Nói về nguyện vọng được nuôi con của anh Đ.N.H, Luật sư Hoàng Thi Dinh (Văn phòng LS Hoàng Hưng, Đoàn Luật sư Hà Nội) cho biết: “H. không phải người chồng phụ bạc với những thói hư tật xấu, ngược lại, H. là người có trách nhiệm với gia đình, yêu thương, chăm sóc con hết mực; Gia đình bên nội của 2 cháu là một gia đình có điều kiện kinh tế khá giả sống rất tình cảm, rất yêu thương và quý cháu.
Hơn nữa theo Điều 71, Điều 72 của Luật Hôn nhân gia đình năm 2014 có quy định: Cha và mẹ đều có nghĩa vụ và quyền ngang nhau trong việc yêu thương, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con và tạo điều kiện cho con được học tập tất nhất. Đấy là một trong những nguyên tắc cơ bản của luật hôn nhân gia đình mà ai cũng phải tôn trọng.
Việc Tòa án Nhân dân tỉnh Nam Định tuyên chị P. được quyền nuôi dưỡng 2 cháu Đ.K.P, sinh năm 2010 và cháu Đ.N.P.T, sinh năm 2014 là chưa thực sự tôn trọng và đảm bảo quyền, nghĩa vụ của cha mẹ đối với con ”.
Khoản 2 Điều 81 Luật Hôn nhân & Gia đình số 52/2014/QH13 có hiệu lực ngày 1/1/2015 ghi rõ: “Vợ, chồng thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con; trường hợp không thỏa thuận được thì Tòa án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con; nếu con từ đủ 07 tuổi trở lên thì phải xem xét nguyện vọng của con”. |