Hà Nội 33 °C
TP Hồ Chí Minh 33 °C
Hải Phòng 30 °C
Đà Nẵng 32 °C
Yên Bái 32 °C
  • Hà Nội Hà Nội 33°C
  • TP Hồ Chí Minh Hà Nội 33°C
  • Hải Phòng Hà Nội 30°C
  • Đà Nẵng Hà Nội 32°C
  • Yên Bái Hà Nội 32°C

Ký ức tuổi thơ tôi!

Nhà nước và Pháp luật
06/11/2019 10:19
Phạm Duy
aa
Ai trong mỗi chúng ta đều có những ký ức về tuổi thơ, nhưng mỗi người lại có những ký ức khác nhau do môi trường sống, nhận thức…của mỗi người lại khác nhau nên ký ức tuổi thơ của mỗi người cũng khác nhau.


Tuổi thơ tôi được gắn liền với núi rừng, với những cánh đồng ngô, khoai sắn, củ đậu…bạt ngàn, thiên nhiên hòa quyện vào cuộc sống vào con người nơi ấy thật thơ mộng. Mọi người sống ở đấy rất giản dị, chân phương và cũng rất chân tình. Thời đấy nghe thấy chiếc ti vi, xe máy,…cảm thấy một điều gì đó thật là xa xỉ hay xa vời đối với tôi cũng như những người đã sống ở đấy.

Đôi nét về nơi tôi được sinh ra

Tôi sinh ra ở một tỉnh vùng núi nông thôn phía Bắc, làng tôi chỉ có khoảng 100 hộ dân, mọi người ở đấy chủ yếu trồng ngô, khoai, sắn, củ đậu, nấu rượu, chăn nuôi trâu, lợn, gà.. làm kế sinh nhai.

2

Dãy núi Pắc Tạ sáng sớm có sương mù, đám mây bao quanh càng tô thêm cho vẻ đẹp của ngọn núi này.

Với cảnh vật thiên nhiên đối với riêng nhà tôi ở đấy, trước mặt nhà tôi là một con suối xanh trong vắt, nước suối ở đấy bắt nguồn từ một cửa hang rộng lớn, ở đấy người ta gọi “Hang Thủng” là nơi bắt nguồn của con suối chảy quanh làng tôi, nước có quanh năm không bao giờ cạn những mùa mưa lớn nước sẽ chảy nhiều hơn, dâng lên cao hơn và màu nước sẽ không còn trong vắt nữa mà chuyển sang màu nâu đục.

Dòng nước suối sẽ chảy mãi tới tận Cửa Ngòi giao cắt với dòng sông Gâm đang chảy cuồn cuộn. “Cửa Ngòi” cái tên này tôi cũng không biết nó bắt nguồn từ đâu, mà có từ khi nào?, chắc có lẽ người ta hay gọi cửa sông, cửa biển, nước ở suối chảy ra sông nên được gọi là “Cửa Ngòi” tôi nghĩ thế vì ở đấy mọi người gọi như thế nên tôi cũng chỉ biết gọi theo.

Qua con suối là một ngọn núi cao sừng sững ở trước mặt, mọi người đấy bảo rẳng đi hết ngọn núi đó tới “Phiêng Bung”, cái tên “Phiêng Bung” này được gọi theo một bản làng của người tày ở đấy.

Phía bên trái nhà tôi, đi xa khoảng tầm 1km sẽ tới dòng sông gâm đang chảy siết, nước màu nâu đục hầu như quanh năm, rất ít khi nước chuyển sang màu xanh, ở bờ sông có rất nhiều cây “roi” hồi bé chúng tôi cũng hay chạy ra bờ sông chơi cũng những lũ bạn ở đấy để cùng nhau hái quả roi. Cũng đúng như tên gọi của nó, mỗi lần vào đấy hái quả “roi” là về nhận được những cái “roi” yêu thương của cha mẹ. Vì cha mẹ không cho chúng tôi ra bờ sông chơi vì sợ chúng tôi ngã xuống sông không ai cứu được.

Qua dòng sông Gâm chảy siết ấy là dãy nũi “ Pắc Tạ” cao chót vót, khi thời tiết trở lạnh dãnh núi được lớp sương mù cùng đám mây bao phủ, đứng ở trước sân nhà tôi thấy những đám mây đang trôi đi xung quanh ngọn núi. Trên ngọn núi đó chủ yếu là đá vôi, cũng như tạo hóa tô thêm vẻ đẹp cho ngọn núi có cây xanh mọc um tùm, trên vách đá vôi đó nhìn từ xa giống hình thù của một chú Hổ đang đứng há miệng nhìn về làng chúng tôi. Càng tô thêm vẻ đẹp hùng vĩ sừng sững một góc trời dành cho ngọn núi.

Phía bên phải nhà tôi là phía “Dốc Đỏ” đi sâu vào là những cánh rừng già, có lối mòn để mọi người đi lại hay gọi cách khác là con đường độc đạo duy nhất để đi vào xã. Còn phía sau nhà tôi nhà những quả đổi, những cánh rừng già nguyên sinh.

Cái tên “Dốc Đỏ” có từ bao giờ tôi cũng không biết được, chỉ nghe người lớn gọi như thế nên cũng gọi theo. Có người bảo ở đó nó có cái dốc đất chủ yêu là đất đỏ nên được gọi là "Dốc Đỏ". Có những người lại bảo khác, vì đi vào đấy thường thấy may mắn lại dốc nữa nên gọi “Dốc Đỏ”.

Nếu nhìn về tổng quát, làng tôi ở một thung lung thu nhỏ, trước mặt, hai bên, sau lưng đều là những quả đồi, ngọn núi trùng trùng, điệp điệp vây quanh, che trở cho làng tôi những cơn gió lớn, hay những ánh nắng chiêu trang, đem cho làng tôi một không khí rất trong lành, mát mẻ và nên thơ.

Khám phá khắp chốn làng quê

3

Ảnh minh họa.

Nói về khám phá chốn làng quê cho vui vậy thôi, chứ thực ra là nghịch ngợm, ham vui nên quên cả thời gian để về nhà.

Thời đấy gia đình tôi ở làng đó cũng thuộc dạng khá giả trái cây, đồ ăn thức uống lúc bấy giờ đối với gia đình tôi chắc không thiếu. Nhưng tôi ăn ở nhà chắc duy nhất chỉ buổi sáng, còn buổi trưa và buổi tối mà tôi ăn ở nhà là điều hiếm thấy. Ở đấy tôi là một đứa trẻ hiếu động, đi chơi khắp làng lúc thì ở bờ sông, lúc thì bên kia suối, có những lúc thì ở ngã ba làng, lúc thì ở “Dốc Đỏ”.

“Đi chơi quên cả lối về” - tôi đi chơi không biết ngày đêm hay tối muộn là gì, chỉ biết đi chơi hết nhà này đến nhà khác, hết tháng này qua tháng khác ở quanh làng, lúc ăn cơm nhà này lúc thì ăn cơm nhà khác. Có những hôm ba mẹ đi tìm kiếm tôi để về tắm rửa vì trời tối rồi, cũng không phải điều đơn giản. Khi tìm được tôi về cũng đánh, cũng nói, quát dọa nạt nhưng tôi chứng nào vẫn tật ấy cứ đi thôi.

Đến nỗi ba mẹ chán quá không đi tìm nữa ở nhà thấp thỏm đợi về. Vì cha mẹ tôi tìm tôi khó lắm, tôi đi chơi không bao giờ ở yên một chỗ, đi chơi năm ba phút ở nhà này, năm ba phút tôi lại sang nhà kia nên ba mẹ mà tìm được tôi thì cũng phải đi vòng hết mấy chục nhà mới tìm thấy được tôi.

Khi tôi đến chơi nhà, gia đình người ta sắp cơm ăn bảo tôi ăn là tôi ăn ngay, trong đầu tôi không bao giờ có chữ “từ chối”. Bảo ăn là ăn, đói là ăn, có khi đi chơi đói quá còn vào xin cơm nguội để ăn. Được cái mọi người ở trong làng đấy đều người quen biết gắn bó với nhau lâu rồi, sống chân tình, yêu thương và giản dị.

Cha mẹ tôi ở đây chỉ lo cho tôi khi đi chơi sợ bị ngã ở đâu đấy, hay sông ngòi hoặc rắn rết thôi, chứ không phải lo tôi về các vấn đề khác…hay như bị bắt nạt.

Có những lúc ôn lại chuyện cũ, trêu đùa với bố mẹ tôi bảo rằng con là được cả làng nuôi đấy…

Chăn trâu nghịch dại nhất thời

5

Ảnh minh họa.

Khi tôi lớn hơn, cha mẹ tôi bắt đầu giao con trâu của gia đình cho tôi chăm sóc với mong muốn tôi có việc để làm, để không phải chơi lêu lổng lại vừa phụ giúp được cho cha mẹ. Nhưng mong muốn của cha mẹ tôi chỉ đúng theo dự tính được một nửa. Tôi đã ngoan hơn trước không còn chạy đi chơi khắp làng, bố mẹ không phải đi tìm nữa, nhưng lại chuyển hướng chơi sang những trò mạo hiểm hơn như “cưỡi trâu phi ngựa”, thả trâu đánh nhau, leo trèo bắt chim…

Tôi nhớ lại lúc đấy, được biết hôm sau tôi được đi chăn trâu cả buổi tối hôm ấy tôi vô cùng háo hức chỉ mong thời gian trôi thật nhanh, trời mau sáng để sáng đi học chiều về còn được đi chăn trâu, đối với tôi lúc ấy chăn trâu không phải là công việc mà chăn trâu là thú vui, sự tò mà và khám phá vì mình được đi lên những quả đồi cao, đồng cỏ lớn,… từ lúc sinh ra chưa một lần được đi lên đấy cả.

Ngày đầu tiên tôi được bố dẫn đi chăn trâu, bố tôi bắt đầu hướng dẫn tôi làm quen với con trâu, cách điều khiển con trâu sao đi cho thẳng đường. Vì con trâu có cái dây thừng buộc ở mũi khi mình điều khiển còn trâu từ phía sau cầm dây thừng cứ “pát pát”, “diệt diệt”. “pát pát” là cầm dây thừng vật nhẹ vào người con trâu hô “pát pát” con trâu sẽ đi sang bên phải, còn cầm dây thừng kéo nhẹ lại hô “diệt diệt” con trâu sẽ đi sang phía bên trái.

Khi bố tôi dẫn tôi lên đồi chăn trâu bố tôi bắt đầu hướng dẫn cho tôi chỗ nào cỏ nhiều non, cỏ mà con trâu thích ăn như cỏ lau, cỏ nhùng, cỏ kim,.. tầm được một tháng theo bố chăn trâu, khi tôi biết cách điều khiển trâu cũng như biết chỗ có nhiều non cho trâu ăn tôi mới được bố mẹ cho phép tự đi chăn trâu một mình. Sự nghịch ngợm bắt đầu từ đây…

Những ngày tháng đầu tiên tôi chăn trâu cứ chiều dắt trâu đi ăn tối dắt về, có hôm được nghỉ học thì đi cả ngày mang cơm đi ăn hoặc tới trưa buộc nó lại trên đồng cỏ rồi chạy vội về nhà ăn cơm xong chiều lại đi lại. Con trâu nó đáng yêu lắm gần tôi nhiều hơn, mỗi lần thấy tôi nó cứ nhé răng ra rồi cúi xuống mặc dù hàm trên của nó không có cái răng nào. Có những lúc nó ngửng mặt lên ngước mắt nhìn tôi như muốn nói một điều gì đấy nhưng không nói được.

Khi nó đói nó sẽ ngẩng đầu lên rồi cúi xuống 3 lần như muốn nói với tôi là nó đói hoặc khát nước thế là tôi thả nó ra nó tự đi tìm. Khi khát nước nó sẽ chạy thật nhanh đến nơi có nước để uống, còn nó đói nó sẽ đi thật nhanh tới những chỗ đồng cỏ mà nó hay ăn. Mỗi lần như thế tôi với con trâu cảm thấy gắn bó và quý mến nhau hơn.

1

Trước kia tôi cũng thường hay chăn trâu ở đây, mọi người hay gọi là " nương bông".

Được một thời gian tôi bắt đầu bắt trước những anh chị lớn hơn mình cưỡi trâu. tôi cầm đuôi rồi dẫm lên khửu chân nó trèo lên lưng, có những lần lại trèo qua đầu nó để leo lên lưng. May mắn đối với tôi là con trâu nó hiền nếu con trâu nó giữ thì không biết hậu quả nó ra sao.

Khi tôi đã làm chủ được trên lưng trâu bắt đầu cái trò nghịch dại, khi leo lên lưng nó tôi cầm cái rót bắt đầu quất vào mông nó thế là con trâu nó chạy, tôi thấy trâu nó chạy tôi càng quất mạnh con trâu cứ thế cắm đầu cắm cổ chạy còn tôi ngồi trên lưng cầm dây thừng điều khiển nó giống như đang phi ngựa chạy vậy.

Nghịch dại nào rồi cũng có hậu quả, có lần tôi cũng cưỡi trâu kiểu phi ngựa, con trâu nó chạy nhanh quá, có cành cây mọc nghiêng ra đường thế là trán của tôi va vào cành cây ngã lăn ra đường đau đớn, may ngã ra bên đường có cỏ kim mọc ở đây lên tôi không bị thương nặng chỉ bị u đầu mẻ trán, về nhà bố hỏi chỉ dám nói do trèo cây lên bị ngã.

Sau lần đó tôi vẫn cưỡi trâu kiểu phi ngựa nhưng không dám phi trâu chạy nhanh nữa, chỉ để trâu đi bộ hoặc chạy tà tà.

Tôi chăn trâu được hơn một năm, bắt đầu đi tìm kiếm chỗ ăn mới cho trâu, thời điểm hết cỏ tôi phải đi xa hơn, tới những đồi lau thả trâu ở đấy để trâu tìm những mầm lau mới để ăn, còn tôi không dám dắt trâu vào sâu trong đồi lau, vì chui vào những bụi lau bị cứa rách mặt lên tôi đã không vào chỉ đuổi trâu vào cho nó tự ăn còn tôi đi tìm tổ chim để bắt. Khi tối muộn mới đi vào đồi lau để dắt trâu về.

Lần đầu tìm trâu khó lắm vì cả đồi lau rộng mênh mông không biết trâu mình ở đâu, cứ mò theo vết chân của nó để tìm, nhưng vết chân của nó dẫm nên có nhiều hướng không biết đường nào mà lần nên tôi phải đi tìm theo các hướng cuối cùng cũng tìm ra.

Càng chăn trâu nhiều kinh nghiệm lại càng cao, trước khi thả vào đồi lau tôi đã tháo dây thừng buộc ở mũi ra thế là con trâu cứ thế ăn thôi, còn khi tìm trâu về thì trèo lên cây tìm xem chỗ bụi lau nào đang rung lên là trâu mình đang ở đấy.

Đúng là cái gì cũng có cái giá của nó, đồi lau đó đâu phải của riêng mình tôi đâu, cũng có người khác thả ở đấy nên khi trâu tôi vào ăn, gặp trâu nhà khác thì đánh nhau, tôi không biết thể nào để can được sợ quá cứ trèo lên cây quan sát, lúc đầu tôi khóc vì trâu nhà tôi bị đánh quần nát cả những bụi lau ở đấy. Không biết cách nào để can, chỉ cầm những cục đá cành cây ném vào để đuổi nhưng vẫn không can được, vì con trâu nó húc nhau hăng quá.

Nhưng về sau trâu tôi đánh thắng được con trâu của người khác ở đấy tôi lại thấy thích thú, kể từ đó tôi chăn trâu cứ tháo hết dây ra rồi thả cho ăn, gặp trâu nào húc trâu đấy vì phần thắng luôn thuộc về trâu của tôi.

Do trâu của tôi không có dây buộc nên tha hồ vũng vẫy còn trâu của người ta buộc vào vướng dây nên lúc nào cũng thua. Giờ nghĩ lại may sao trâu của người ta không bị thương nặng chứ nó mà thương nặng thì cũng mệt lắm, nghĩ lại cũng thấy mình nghịch dại.

Đi rừng bắt cua, hái măng

9

Ảnh minh họa. (Ảnh: Hương sơn Green)

Mỗi lần trời mưa xuống nước ở các khe núi chảy ra cũng là lúc những con cua trú ngụ ở trong những khe đá bò ra theo dòng nước, tôi cứ theo mạch nước để đi, lật những hòn đá để bắt những con cua. Nói bắt cua nghe đơn giản lắm, khi tự tay mình bắt thì không đơn giản như thế, những con cua bò ra khỏi hang ở những khe đá lớn nhưng chúng chỉ bò ra lấp ló ở cửa hang, thấy nước động là chúng sẽ bò sâu vào trong hang để ẩn lấp nên rất khó bắt chúng.

Nên khi muốn bắt được những con cua, tôi phải dùng cành cây nhỏ mang sẵn bên mình, khi thấy cua tôi dùng cành cây trọc sâu vào cửa hang để chúng không bò vào được trong hang, mới có thể bắt được.

Còn đi hái măng, mỗi lần mưa xuống đất ẩm ướt tạo điều kiện cho những cây lứa bắt đầu sinh sôi nảy nở, cũng là lúc những mầm măng non bắt đầu nhú lên khỏi mặt đất.

Tôi cũng nhớ lại lần đầu đi lấy măng, điều khó khăn nhất mà tôi cảm thấy đi lấy măng là quá trình vào rừng để lấy được những củ măng lứa tươi.

Đường rừng mà, trời mưa trơn lạ dốc nữa tôi lúc đấy còn nhỏ leo được vào rừng lấy măng không phải là điều đơn giản. Bên người tôi có một con dao quắn và cái bì mang theo, đường thì trơn cứ bám theo những cành cây nhỏ để leo lên rừng.

Càng vào sâu trong rừng già lại càng sợ, vì không gian ảm đạm và lạnh lẽo. Nhưng vì tính tò mò nên cứ thế đi, nhiều lúc lại phải ngồi nghỉ nhắm mắt lại không dám đi nữa, những lại cảm thấy tiếc vì đã lên gần tới rừng măng rồi, mãi mới lên được nửa đường không lẽ bỏ về. Cuối cùng tôi đã quyết định đi tiếp, cứ thế đi đến rừng măng.

Nhìn thấy rất nhiều măng nên tôi thích lắm cứ thế lấy thôi, bóc măng ra, chỉ lấy lại phần non thôi, khi được đầy bì tôi lại ngồi chơi. Bắt đầu đi hái quả rừng ăn, lúc đấy có một loại quả giống như quả quất vỏ gia bì ở nhà mọi người trồng, nhưng quả này nó nhỏ, tròn và ăn thơm hơn.

Ở đấy mọi người hay gọi nó là quả quất rừng. Quả này mọi người cũng từng đi lấy về cho tôi ăn nên tôi biết. Ăn no xong cũng không quên mang phần về cho bà, bố mẹ và chị gái.

Hành trình đi về cũng khá gian nan, lúc đầu tiên khi mới vác bao măng về thật là vui và hí hửng lắm, nhưng đi được một đoạn bao mang nó nặng quá, không thể đi tiếp được nữa, để giảm trọng lượng của bao măng tôi đã vứt lại một phần măng tươi ở trên đường về.

Như thế tưởng là ngon lành nhưng khi về gần tới cửa rừng, do đường trơn và dốc tôi đã không thể nào vác măng xuống được, ngồi mãi để nghĩ cách đưa măng xuống nhưng vẫn không có cách nào vì người tôi xuống còn khó giờ lại thêm cả nửa bao măng nó nặng thế này làm sao xuống được.

Nghĩ mãi không có cách nào, đằng nào chả phải về nấu ăn – tôi nghĩ thế, nên lúc đó tôi quyết định buộc đầu bao lại và vứt cả bao măng cho nó năn theo đường dốc để về, còn tôi lại một hành trình bám vào những cành cây ven đường dôc rồi từ từ trượt xuống.

Mặc dù bị thả như thế, nhưng những quả quất rừng, măng lứa không bị dập nát quá nhiều. Tôi vác tiếp bao măng trên vai đi về nhà với tâm thế sẽ nhận được một trận đòn nhừ tử từ bố mẹ do trốn đi lên rừng hái măng.

Đi câu cá để nhận được một bài học: “Chỉ cần đam mê, kiên trì thì sẽ kết quả”

7

Ảnh minh họa.

Hai bố con tôi được cái quý mến nhau, bố tôi có thú vui là thích đi câu cá, cứ chiều tối đi làm về là tôi với bố mỗi người một cần câu đi ra suối câu cho đến tận 9 -10 giờ đêm mới về.

Giờ mà cá suối hay ăn chủ yếu là 6-7 giờ tối, hai bố con tôi chủ yếu câu được cá chày, chạch và quất. Cá chạch nó ăn khuya hơn nên hai bố con câu về muộn hơn.

Tôi nhớ lại kỷ niệm, thời điểm trời mưa nhiều nước sông, suối dâng lên những chú cá ở sông cũng theo dòng nước bơi vào suối. Khi tạnh mưa nước sông và suối bắt đầu rút xuống. Đó là thời điểm đi câu lý tưởng dành cho bố con tôi.

Cái cảm giác cứ thả cần câu xuống là cá kéo rung cả cần cứ thế giật lên là cá đã mắc câu. Nhưng có những hôm đi câu ngồi đợi cá tiếng mới được một, hai con nhưng cứ kiên trì ngồi tiếp, cuối cùng bố con tôi cũng có thu hoạch đáng kể.

Khi tôi thả cẩn câu của tôi xuống, cần của tôi rung rung nhưng tôi kéo cần lên lại không được con nào mà mồi câu của tôi đã bị cá ăn sạch, tôi liền gọi bố tới câu vì kinh nghiệm của tôi còn non nên câu không được.

Bố tôi bắt đầu thả cần câu xuống chỗ tôi vừa câu, tôi ngồi cùng theo dõi tôi thấy cần câu của bố tôi rung lên nhưng bố tôi chưa vội kéo cần câu cứ để như thế mãi, đến khi cần câu của bố tôi bị cá kéo vít xuống sát mặt nước bắt đầu bố tôi mới kéo cần lên. Không tin vào mắt mình, trước mắt tôi là một con cá trạch rất to mà bố đã câu được. Từ hồi hai bố con dẫn nhau đi câu mà chưa bao giờ câu được con cá trạch nào nó to đến thế…thế là hai bố con tôi có một buổi tối câu cá thành công.

Sau lần câu đó, bố tôi chỉ bảo với tôi là con đi câu cá, hay làm bất kể công việc nào khác chỉ cần đam mê, kiên trì thì nó sẽ kết quả. Từ lần đó trở đi bố tôi không dẫn tôi đi câu thêm lần nào nữa.

Còn tôi vẫn tiếp tục đi câu, nhưng không dám đi câu buổi tối vì sợ. Chỉ đợi khi trời mưa xuống nước suối dâng lên nước chuyển sang màu đục là tôi lại trốn bố mẹ vác cần đi câu…có lần đi câu bị bố phát hiện nên cũng đã bị “phạt” thích đáng. Vì mưa gió, nước sông suối dâng lên trẻ con đi ra ngoài bờ sông, bờ suối sẽ rất nguy hiểm.

Tết đến xuân về đi chợ huyện bằng thuyền để sắm quần áo mới

6

Trước kia tôi đi xuống chợ huyện phải đi bằng thuyền. (Ảnh: Báo Tuyên Quang)

Với điều kiện của gia đình tôi thời đấy để mua một bộ quần áo hay một đôi dép đối với tôi không phải là điều khó khăn gì. Khó khăn để mua được một bộ quần áo hay một đôi dép đôi với tôi thời đó là thời gian, phương tiện đi lại.

Chợ huyện cách chỗ tôi ở xa lắm, mọi người đi chợ huyện thường phải đi thuyền, nếu không đi thuyền lại phải đi bộ trèo qua ngọn núi đến “Phiêng Bung” qua đó mới đến chợ được. Đó là đường đi gần nhất. Còn đi xa hơn chúng tôi phải đạp xe vào xã rồi mới đi tới được chợ huyện.

Mỗi lần tôi đi chợ huyện tôi lại đi bằng thuyền, ngồi trên thuyền nhìn thấy hòn đá nó cứ trôi, nhiều khi cảm thấy chóng mặt vì say sóng.

Thời gian mà đi được chợ huyện rồi về cũng phải hết một ngày rưỡi, sáng hôm nay tôi với mẹ đi chợ huyện bằng thuyền, nhưng sáng hôm sau thuyền mới quay đầu về nên phải đợi thuyền quay đầu lại mất buổi chiều và đêm hôm sau ở lại chợ huyện tới tận trưa hôm sau mới về.

Cảm giác đi chợ huyện vui lắm, thật nhôn nhịp khác xa nơi tôi đang sống. Có rất nhiều đồ chơi, quần áo, bánh kẹo,… tôi thích nhất được ăn món bánh rán và bánh dày nhân hạt vừng ở đấy.

Tôi cùng mẹ đi hết những ngóc ngách ở chợ, xem mọi thứ ở đấy, mẹ tôi mua bánh kẹo phục vụ ngày tết xong, mới dẫn tôi tới một cửa hiệu để đo may quần áo.

Những bộ quần áo của chúng tôi thời đấy phải chọn vải xong đo để cắt may cho vừa người. Vì thời điểm đấy không có quần áo bán sẵn như bây giờ.

Xong đâu đấy người ta hẹn tới 10 ngày hoặc nửa tháng mới xuống lấy về. Tôi với mẹ lại tiếp tục hành trình đi chợ mua dép, mẹ tôi luôn khuyên tôi chọn đôi dép có quai đằng sau để đỡ bị mất vì tính tôi trẻ con ham chơi hay đi chân đất những đôi dép mà không có quai tôi đi được thời gian ngắn là mất.

Thời đấy chỗ tôi gọi là đôi dép quai hậu. Khi sắm sửa xong tôi với mẹ đến nhà anh em họ hàng để ngủ nhờ qua đêm.

Việc có được những bộ quần áo, đôi dép mới nó gian nan đến thế, đi mua được cũng phải mất khá nhiều thời gian. Nhất là điều kiện đi lại chưa thuận tiện như bây giờ.

Giờ đây nhiều khi các thành viên trong gia đình kể lại với nhau việc đi sắm tết, được mặc những bộ quần áo, đôi dép thời đấy mới thật sự là đáng nhớ.

Vì nó đáng nhớ nên nó đã in hằn nên tâm trí của tôi từ những chi tiết vụn vặt nhất, cũng có thể rời rạc nhất nhưng lại vui nhất và sâu đậm nhất.

Ký ức tuổi thơ tôi có rất nhiều nhiều kỷ niệm, để nhớ hết được, nói hết được thật là khó…chỉ bất chợt nhớ lại thoáng qua rồi tủm tỉm cười. Đúng là ký ức tuổi thơ của mỗi người đều có những trò vui, nghịch ngợm, tu dưỡng, điều kiện,,... khác nhau nhưng cái chung của mỗi chúng ta về ức tuổi thơ nó là kỷ niệm trong đời.

(Ký ức được nhớ lại theo kỷ niệm của tác giả)

bài liên quan
Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương Lại Xuân Môn chúc mừng Báo Pháp luật Việt Nam

Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương Lại Xuân Môn chúc mừng Báo Pháp luật Việt Nam

Sáng 17/6, đồng chí Lại Xuân Môn, Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương đã đến thăm và chúc mừng Báo Pháp luật Việt Nam nhân dịp kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 – 21/6/2025).
Di chúc của cha - Giọt nước mắt của mẹ

Di chúc của cha - Giọt nước mắt của mẹ

Pháp luật có thể đưa ra những phép tính rõ ràng, nhưng tình thân thì không thể quy đổi bằng con số. “Di chúc của cha – Giọt nước mắt của mẹ” không chỉ là vụ việc chia thừa kế đơn thuần, mà là lời nhắc nhở: Trong mọi quyết định liên quan đến tài sản, hãy dành chỗ cho sự lắng nghe, chia sẻ và tình thương giữa những người ruột thịt.
Đề xuất cơ chế xử lý khó khăn, vướng mắc do quy định của pháp luật

Đề xuất cơ chế xử lý khó khăn, vướng mắc do quy định của pháp luật

Chiều 10/6, Thứ trưởng Bộ Tư pháp Đặng Hoàng Oanh chủ trì Hội đồng thẩm định dự thảo Nghị quyết của Quốc hội về cơ chế xử lý khó khăn, vướng mắc do quy định của pháp luật (Nghị quyết).
Chuyên trang Điện tử truyền thông Pháp luật Plus chuyển về trụ sở mới

Chuyên trang Điện tử truyền thông Pháp luật Plus chuyển về trụ sở mới

Do nhu cầu công việc, Chuyên trang Điện tử truyền thông Pháp luật Pháp luật+ (Báo Pháp luật Việt Nam) chuyển về trụ sở mới.
Hành vi phá hoại ngai vàng triều Nguyễn- bảo vật quốc gia, sẽ bị xử lý thế nào?

Hành vi phá hoại ngai vàng triều Nguyễn- bảo vật quốc gia, sẽ bị xử lý thế nào?

Vụ việc một người đàn ông leo lên ngai vàng triều Nguyễn tại điện Thái Hòa, Đại nội Huế làm gãy phần tựa phía trước gây xôn xao dư luận. Theo luật sư, hành vi phá hoại bảo vật quốc gia có thể bị xử lý hình sự. Tuy nhiên, việc xử lý còn phụ thuộc vào mức độ thiệt hại, tình trạng sức khỏe tâm thần của đối tượng để đảm bảo đúng quy định của pháp luật.
Tăng cường quản lý khai thác khoáng sản sau phản ánh của Pháp luật Plus

Tăng cường quản lý khai thác khoáng sản sau phản ánh của Pháp luật Plus

UBND huyện Vị Xuyên (Hà Giang) vừa có Báo cáo về việc kiểm tra, xác minh thông tin phản ánh của Pháp luật Plus, đồng thời yêu cầu các đơn vị chức năng siết chặt công tác quản lý khai thác khoáng sản trên địa bàn.
Mới nhất
Đọc nhiều
Tuấn "Thần đèn" tiếp tục bị khởi tố thêm tội cưỡng đoạt tài sản

Tuấn "Thần đèn" tiếp tục bị khởi tố thêm tội cưỡng đoạt tài sản

Tuấn "Thần đèn" bị cáo buộc chỉ đạo "đàn em" là các đối tượng xã hội đe dọa, ép buộc doanh nghiệp và người dân tại Thanh Hóa nhằm chiếm đoạt tài sản có giá trị đặc biệt lớn.
Khảo sát, đánh giá năng lực cạnh tranh sở, ban, ngành tỉnh Hà Tĩnh

Khảo sát, đánh giá năng lực cạnh tranh sở, ban, ngành tỉnh Hà Tĩnh

Mục đích nhằm đánh giá hiệu quả hoạt động, từ đó phát huy vai trò, trách nhiệm điều hành của các sở, ban, ngành để thúc đẩy cải thiện môi trường kinh doanh, nâng cao Chỉ số năng lực cạnh tranh cấp tỉnh (PCI).
Lực lượng CSGT kịp thời hỗ trợ bé trai đi lạc ở bến xe Mỹ Đình

Lực lượng CSGT kịp thời hỗ trợ bé trai đi lạc ở bến xe Mỹ Đình

Các chiến sĩ Đội CSGT số 6 đã nhanh chóng phối hợp với trường Tiểu học Nguyễn Du, quận Nam Từ Liêm, liên hệ hỗ trợ bé trai 6 tuổi đi lạc ở bến xe Mỹ Đình để gia đình đến đón.
Tin bài khác
Tổng biên tập Báo Pháp luật Việt Nam chúc mừng các y, bác sĩ nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/2

Tổng biên tập Báo Pháp luật Việt Nam chúc mừng các y, bác sĩ nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/2

Kỷ niệm 69 năm ngày Thầy thuốc Việt Nam (27/2/1955 - 27/2/2024), Tổng biên tập Báo Pháp luật Việt Nam đã đến thăm và chúc mừng các y bác sỹ đang công tác tại Bộ Y tế và một số bệnh viện.
Nghệ An: Chỉ số sản xuất công nghiệp tháng 02 ước tăng 5,96% so với cùng kỳ

Nghệ An: Chỉ số sản xuất công nghiệp tháng 02 ước tăng 5,96% so với cùng kỳ

Thông tin được Giám đốc Sở KH&ĐT Phạm Hồng Quang đưa ra tại phiên họp thường kỳ tháng 2/2024 của UBND tỉnh Nghệ An.
Đồng Nai: Đại diện Báo Pháp luật Việt Nam chúc mừng các y, bác sĩ nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam

Đồng Nai: Đại diện Báo Pháp luật Việt Nam chúc mừng các y, bác sĩ nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam

Ngày 27/2, Nhà báo Huỳnh Ngọc Hiếu – Trưởng Đại diện Văn phòng Đông Nam Bộ, Báo Pháp luật Việt Nam làm trưởng đoàn đã đến thăm và chúc mừng Sở Y tế và Bệnh viện Đa khoa Đồng Nai nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam.
Công an tỉnh Đắk Nông khen thưởng các đơn vị bắt nóng các đối tượng cướp giật tài sản

Công an tỉnh Đắk Nông khen thưởng các đơn vị bắt nóng các đối tượng cướp giật tài sản

Trước đó, Công an thành phố Gia Nghĩa phối hợp các đơn vị liên quan, Công an huyện Tuy Đức, Công an xã Đắk Ngo tổ chức truy nóng các đối tượng.
Đồng Nai triển khai nhiệm vụ trọng tâm về chuyển đổi số

Đồng Nai triển khai nhiệm vụ trọng tâm về chuyển đổi số

Mục tiêu nâng cao chất lượng, hiệu suất phục vụ lĩnh vực CĐS và cải thiện hạ tầng công nghệ thông tin của các cơ quan nhà nước.
1.500 tân binh Hà Tĩnh lên đường tòng quân

1.500 tân binh Hà Tĩnh lên đường tòng quân

Sáng nay (26/2), 1.500 thanh niên ưu tú của Hà Tĩnh lên đường thực hiện nghĩa vụ quân sự, công an nhân dân (CAND).
Giám đốc Công an tỉnh Thanh Hoá dự Lễ giao, nhận quân tại huyện Hậu Lộc

Giám đốc Công an tỉnh Thanh Hoá dự Lễ giao, nhận quân tại huyện Hậu Lộc

Năm 2024, tỉnh Thanh Hóa được giao chỉ tiêu tuyển chọn và gọi 3.650 công dân nhập ngũ vào Quân đội; 441 công dân nhập ngũ vào Công an.
Chi tiết tiền lương và phụ cấp chức vụ của lực lượng Công an nhân dân năm 2024 chính xác nhất

Chi tiết tiền lương và phụ cấp chức vụ của lực lượng Công an nhân dân năm 2024 chính xác nhất

Với mức lương cơ sở hiện tại là 1,8 triệu đồng thì tiền lương chức vụ Thiếu Uý Công an nhân dân năm 2024 là 14,4 triệu đồng.
Biên Hòa tổ chức hội trại tòng quân và lễ giao, nhận quân 2024

Biên Hòa tổ chức hội trại tòng quân và lễ giao, nhận quân 2024

Mục đích tổ chức hội trại tòng quân là nhằm tuyên truyền giáo dục truyền thống cách mạng vẻ vang của Đảng, Dân tộc, Quân đội, lực lượng vũ trang thành phố.
Nghệ An: 3.250 công dân lên đường nhập ngũ

Nghệ An: 3.250 công dân lên đường nhập ngũ

Sáng 26/2, đồng loạt 21 huyện, thành phố, thị xã trên địa bàn tỉnh Nghệ An tổ chức Lễ giao, nhận quân năm 2024.
tong bi thu to lam lam viec voi 2 tinh an giang kien giang

Tổng Bí thư Tô Lâm làm việc với 2 tỉnh An Giang, Kiên Giang

Ngày 4/6, Tổng Bí thư Tô Lâm và Đoàn công tác Trung ương đã có buổi làm việc với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Kiên Giang và Thường trực Tỉnh ủy An Giang về tình hình triển khai các nghị quyết, kết luận của Trung ương; công tác tổ chức bộ máy; quốc phòng, an ninh
tien giang dieu tra vu chu doanh nghiep gao nghi bi lua hon 420 ty dong

Tiền Giang: Điều tra vụ chủ doanh nghiệp gạo nghi bị lừa hơn 420 tỷ đồng

Công an tỉnh Tiền Giang đang tiến hành điều tra, làm rõ vụ một chủ doanh nghiệp kinh doanh lúa gạo nghi bị lừa đảo trên không gian mạng với số tiền trên 420 tỷ đồng.
quang ninh can canh xe tai cho dat chay ram rap suot ngay dem dan lo hong duong o nhiem

Quảng Ninh: Cận cảnh xe tải chở đất chạy rầm rập suốt ngày đêm, dân lo hỏng đường, ô nhiễm

Gần 1 tháng nay trên tuyến tỉnh lộ 337 và Quốc lộ 279 đoạn từ xã Thống Nhất đến cảng Làng Khánh (TP Hạ Long), thường xuyên xuất hiện hàng chục xe tải lớn chở đất chạy rầm rập suốt ngày đêm, cuốn theo bụi mù mịt.
trao quyet dinh bo nhiem thu truong bo tu phap nguyen thanh tu

Trao quyết định bổ nhiệm Thứ trưởng Bộ Tư pháp Nguyễn Thanh Tú

Chiều 17/3, Bộ Tư pháp tổ chức Hội nghị công bố quyết định của Thủ tướng Chính phủ về việc bổ nhiệm đồng chí Nguyễn Thanh Tú, Vụ trưởng Vụ Pháp luật Dân sự - Kinh tế giữ chức Thứ trưởng Bộ Tư pháp.
cong nhan tp phu quoc la do thi loai i truc thuoc tinh kien giang

Công nhận TP Phú Quốc là đô thị loại I trực thuộc tỉnh Kiên Giang

Ngày 21/1, Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Hồng Hà vừa ký quyết định về việc công nhận TP Phú Quốc là đô thị loại I trực thuộc tỉnh Kiên Giang.