Những bà mẹ vừa qua tuổi mới lớn bồng bế những đứa trẻ trong khu nhà trọ xập xệ, tối tăm, những ánh mắt heo hắt, buồn bã.... khiến ai cũng phải chạnh lòng.
Đã từ lâu những người dân sống quanh khu vực trường Đại học Hàng Hải ( Hải Phòng) không còn lạ lẫm gì với một xóm trọ rất đặc biệt - xóm "bà mẹ nhí".
Men theo một ngõ nhỏ, chúng tôi tìm đến xóm “bà mẹ nhí” trong một buổi chiều muộn. Khung cảnh đập vào mắt là các căn phòng nhỏ, ngổn ngang đồ dùng với những ánh mắt e ngại, dè dặt của các cô gái trạc tuổi mười tám, đôi mươi đang bồng bế những đứa bé trên tay.
|
Một góc xóm trọ của những "bà mẹ nhí" (Ảnh PV) |
Từ "bà mẹ nhí" sinh viên
Sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo ở Thanh Hóa, Nguyễn Thị L., một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn, luôn tâm niệm phải cố gắng học tập mới thoát khỏi cái nghèo từ bao đời nay ở quê hương mình.
Gắng sức học tập, sau khi tốt nghiệp THPT, L. thi đỗ vào một trường đại học có tiếng tại Hải Phòng. Ngày L. nhập học mang theo niềm hi vọng của cha mẹ và ước mơ của những đứa em còn trẻ dại mong một ngày được ra thành phố học như chính người chị gái của mình.
Vốn là một cô gái nông thôn, hiền lành, chất phác, lại sở hữu làn da trắng hồng cùng với đôi má lúm đồng tiền xinh xắn, L. được không ít các chàng trai theo đuổi.
Sang tới học kì II của năm nhất, L đem lòng yêu K., một thanh niên làm nghề sửa chữa ô tô ở Hải Phòng. Sau 3 tháng yêu nhau, L .và K cùng chuyển đến một xóm trọ để dễ dàng chăm sóc nhau.
Kết quả là L có thai khi vừa bước sang năm thứ 2 đại học.Tấn bi kịch bắt đầu từ đây. “Thời điểm đó em thấy mình như đang đứng trước vực thẳm, chả biết tính thế nào, em chỉ biết khóc. Sau đó em gọi điện cho K, K hứa sẽ lo cho em và con, em thấy nhẹ nhàng hơn...nào ngờ ..”, tâm sự tới đây L ôm mặt khóc.
Chàng trai mà L yêu thương, mơ cùng anh sống hạnh phúc dưới một mái nhà nhỏ lại bỏ đi không một lời từ biệt, bố mẹ của K cũng thẳng thắn từ chối khi cho rằng cái thai trong bụng L không phải của K. Đau đớn tủi nhục, đã nhiều lần L tìm tới cái chết.
L. nghẹn ngào: “Hơn một lần em nghĩ tới việc tự tử, xong thương con, thương bố mẹ nên em tự nhủ phải tiếp tục sống. Bố mẹ em đã tha thứ cho em, giờ mẹ em ra ngoài này giúp em trông con, em vẫn đi học bình thường, mong ra trường xin được một công việc ổn định để con em đỡ khổ”.
Ôm cháu ngoại trong tay, bà H, mẹ của L nói : “Thôi thì con dại cái mang, tôi cũng chẳng sống được bao lâu nữa. Mong em nó sớm ra trường có một công việc ổn định cho đời nó bớt khổ…”.
Rồi bà lại nhìn xa xăm, buồn bã.Nhìn sang dãy nhà trọ bên, thấp thoáng cũng là những bà mẹ khuôn mặt non nớt, vẫn còn vẻ vụng dại, ngây thơ bồng bế những đứa trẻ trong cảnh im lìm, ảm đạm. Hỏi ra mới biết, cùng xóm trọ với L. cũng có nhiều người chung cảnh ngộ. Những cô gái còn nhiều dang dở với những trang giấy trên giảng đường nay phải tập cách làm mẹ, làm vợ khi mới tròn đôi tám.
Đến những "bà mẹ nhí" gái làng chơi
Gác lại câu chuyện của L, chúng tôi tìm đến một bà mẹ nhí nữa trong xóm, đó là Phạm Thị M, sinh năm 1990, quê ở Sơn La.
Khác với L, M trông từng trải và già hơn so với tuổi thật của mình. Có lẽ vì nghề nghiệp, vì cảnh đời cay đắng của mình mà cô rụt rè với phóng viên hơn so với những cô gái khác trong xóm.
Vượt qua những e ngại ban đầu, cô gái có số phận éo le bắt đầu trải lòng mình nhiều hơn. Bố mẹ M chia tay từ khi M mới lên 3 tuổi, dường như tình yêu thương vô hạn của người bà không thể bù đắp những thiếu thốn tình cảm cha mẹ trong lòng đứa cháu nhỏ.
M. thích chơi hơn học, ngày càng giao du nhiều với đám bạn xấu, học tới lớp 9 thì M bỏ học. Năm 2010, M quen H., một tay chơi có tiếng của huyện. Trước sự ga lăng, khéo léo của kẻ sành sỏi trong tình trường, M nhanh chóng xiêu lòng chàng công tử trẻ.
Quan niệm yêu phải hết mình, M đã trao thứ ngàn vàng của đời con gái cho H. "Cả thèm thì chóng chán", H nhanh chóng lạnh nhạt với M và tiếp tục lao vào những cuộc tình mới. Đau đớn, bẽ bàng bị phụ tình, M theo một người bạn xuống Hải Phòng làm rồi sa chân lỡ bước làm gái mại dâm.
M tâm sự: “Khi biết lỡ có thai em hoang mang vô cùng, mọi người khuyên em bỏ, cái nghề này bạc lắm, có con rồi càng khổ hơn. Thế nhưng em không nỡ, giờ niềm hi vọng sống của em là con. Em cố gắng làm vài năm nữa, tiết kiệm để mở một cửa hàng quần áo. Sau này con em lớn, nó cũng không phải xấu hổ về mẹ nó”.
Chuyện tổ ấm gia đình dường như là khái niệm rất mông lung, xa vời trong những bà mẹ trẻ này. Trải lòng hơn, M nói: “ Đã làm nghề này em cũng chưa từng nghĩ có người sẽ cưu mang mẹ con em thật lòng. Đời em khổ lắm, những người phải làm nghề như em cũng cay đắng, bẽ bàng lắm. Vì con em nên em cố gắng vượt qua, chỉ mong nó sau này được sống tốt hơn…”.
Bà K.O, chủ xóm trọ của những “bà mẹ nhí” này cho biết: “Xóm trọ có hơn 10 phòng, ở đây mỗi đứa một số phận khác nhau, đứa nào cũng còn trẻ mà đã phải làm mẹ. Tụi trẻ bây giờ dại quá. Những lúc chúng nó đi làm, đi học, bận không trông được con nên thường gửi tôi trông hộ. Nhiều người nói tôi dại, nhưng nếu ai hiểu được hoàn cảnh của họ, cũng sẽ làm như tôi thôi ”.
Dường như sự đồng cảm về cảnh ngộ cũng như muốn tránh những lời dị nghị, đàm tiếu mà các cô gái trẻ khi đã “lỡ”, muốn tìm về xóm trọ kiểu này. Đau xót hơn, đã không ít lần các nữ sinh lấy nơi đây là địa điểm “lí tưởng” để vứt bỏ, để chạy trốn chính đứa con của mình đã sinh ra.
Bà H., một chủ xóm trọ những "bà mẹ nhí" khác, cho biết thêm: “Đã hai lần tôi bế những đứa trẻ bị bỏ rơi tại cổng xóm trọ lên chính quyền trình bày sự việc. Nhìn những đứa trẻ còn đỏ hỏn bị vứt bỏ mà tôi thấy xót xa quá. Mong giới trẻ hiện nay tỉnh táo hơn, hãy chịu trách nhiệm với bản thân mình, đừng để những đứa trẻ vô tội chịu cảnh mồ côi cả cha lẫn mẹ”.
Ai biết những đứa trẻ ngây thơ đang chơi đùa trong xóm trọ vui ít, buồn nhiều kia rồi mai đây số phận của chúng sẽ ra sao khi phải sống trong những ngôi nhà tạm bợ, khi chúng thiếu thốn cả về vật chất và tinh thần!