Do “con nợ” chây ỳ, không chịu trả tiền, anh Nghĩa hẹn gặp con nợ để chốt sổ nợ thì bỗng nhiên bị biến thành kẻ “Cướp tài sản”, đối mặt với bản án 12 năm tù. Nguyên Chủ tịch HĐQT Công ty CP Thiết bị và thương mại Thiên Phú kháng cáo kêu oan…
Đặt lòng tốt nhầm chỗ, chủ nợ biến thành…kẻ cướp!
Theo nội của bản án sơ thẩm, vụ án bắt nguồn từ chuyện làm ăn giữa Lê Trọng Nghĩa, SN 1985, trú tại huyện Thanh Trì, Hà Nội, nguyên Chủ tịch HĐQT Công ty CP Thiết bị và thương mại Thiên Phú (Công ty Thiên Phú) và anh Cao Văn Anh, SN 1981, trú tại quận Hà Đông, Hà Nội, Chủ tịch HĐQT Công ty CP Công nghệ Hoàng Anh (Công ty Hoàng Anh).
|
| Anh Lê Trọng Nghĩa được tại ngoại trình bày về nội dung kháng cáo |
Các cơ quan tố tụng cho rằng, anh Văn Anh đã ủy quyền cho kế toán, chị Lưu Thị Hà Linh, SN 1980, trú tại quận Thanh Xuân, Hà Nội, chủ động tìm đối tác. Do đó, từ tháng 9/2012, chị này liên hệ với Công ty Thiên Phú để nhập văn phòng phẩm. Tính đến tháng 7/2013, Công ty Hoàng Anh nhập của Công ty Thiên Phú số lượng hàng trị giá gần 830 triệu đồng.
Bên phía "con nợ" là anh Văn Anh hẹn vợ chồng Nghĩa sáng 9/8/2013 gặp để bàn bạc về việc thanh toán. Tại quán cà phê Sách ở quận Hà Đông, Hà Nội, cũng là trụ sở giao dịch Công ty Hoàng Anh, hai bên đối chiếu và xác nhận số nợ tính đến ngày 31/7/2013 là gần 830 triệu đồng. Lấy lý do biên bản chưa đúng mẫu của Công ty Hoàng Anh, anh Văn Anh, chị Linh chưa ký. Hai bên hẹn 15g ngày 10/8/2013 gặp lại để ký.
Cho rằng, anh Văn Anh chây ỳ, không chịu thanh toán công nợ, thông qua anh Giáp Minh San, SN 1969, trú tại quận Hoàn Kiếm, Hà Nội, Nghĩa và vợ (chị Vũ Thùy Dung) gặp Trần Minh Hưởng, SN 1970, trú tại quận Long Biên, Hà Nội, để nhờ Hưởng đòi hộ; thỏa thuận, Hưởng được hưởng từ khoảng 20% đến 30%/số tiền đòi được. Vợ chồng Nghĩa giao trước cho anh Hưởng 10 triệu đồng.
Hưởng rủ thêm Hoàng Thế Hưng, Nguyễn Mạnh Hà, đều SN 1991, quê Phú Thọ; Nguyễn Quốc Cường, SN 1974, trú tại quận Long Biên, Hà Nội và Nguyễn Văn Khánh, SN 1974, trú tại quận Hà Đông, Hà Nội, đến gặp anh Văn Anh đòi tiền. Khoảng 13g ngày 10/8/2013, Hưởng, Nghĩa ghé nhà anh Văn Anh trước. Đến nơi, anh Văn Anh hẹn Nghĩa ở quán cà phê tầng 1 nhà mình. Nghĩa đã điện thoại cho vợ biết. Khoảng 10 phút sau, chị Dung cùng Khánh, Hưng, Hà, Hiển và Cường đến. Gặp, chị Dung đã trao đổi với anh Văn Anh về việc chốt nợ. Chị Linh cũng tham gia để đối chiếu và xác nhận công nợ tính đến ngày 9/8/2013. Sau đó, anh Văn Anh, chị Linh đã ký vào biên bản.
Anh Hưởng có hỏi anh Văn Anh bao giờ thì thanh toán hết nợ thì Văn Anh nói: “Để xem đã”. Hưởng cho rằng, anh này “láo” nên bảo Hưng tát, Hưng đã "vả" anh Văn Anh một cái. Anh Văn Anh cũng xin ra hạn thanh toán 40 ngày nhưng Hưởng yêu cầu 20 ngày. Nghĩ anh Văn Anh dây dưa, Hưởng đập mạnh chiếc cốc uống nước xuống bàn làm chiếc cốc và mặt bàn bị vỡ. Cuối cùng, anh Văn Anh nói vợ chồng Nghĩa: “cho anh thêm 5 ngày”, cam kết đến ngày 5/9/2013 sẽ thanh toán hết số tiền. Khi Hà tát chị Linh, anh Cao Văn Thắng (em trai anh Văn Anh), chị Dung đã can ngăn.
Theo các cơ quan tố tụng, trưa 12/8/2013, vợ chồng Nghĩa hẹn gặp anh San và Hưởng tại quán bia ở khu vực dốc Hàng Than, quận Ba Đình, Hà Nội, để hỏi cụ thể chi phí đòi nợ. Chị Dung đã đưa tiếp cho Hưởng 30 triệu đồng. Những ngày sau đó, Hưởng liên tục gọi điện, nhắn tin đe dọa anh Văn Anh phải trả nợ mặc dù chưa đến hẹn nên anh này tố giác.
Ban đầu, Hưởng bị khởi tố về tội “Cưỡng đoạt tài sản”, sau, các cơ quan tố tụng thay đổi tội danh, truy tố, xét xử Hưởng và Nghĩa về tội “Cướp tài sản”. Tháng 9/2015, TAND TP Hà Nội tuyên Nghĩa 12 năm tù, Hưởng 14 năm tù. HĐXX sơ thẩm cho rằng, Nghĩa là đồng phạm của Hưởng.
Không đủ yếu tố cấu thành tội “Cướp tài sản”
Dù cho trong phiên sơ thẩm, hay đến bây giờ Nghĩa vẫn quả quyết không phạm tội. Anh này khai, chỉ nhờ Hưởng chốt nợ, không có mục đích cướp tài sản. Việc làm của Hưởng độc lập với hành vi của bị cáo. Trả lời tòa, Hưởng khẳng định, không đòi nợ thuê cho vợ chồng Nghĩa.
Ngày 10/8/2013, Hưởng đi cùng Nghĩa để chốt nợ với anh Văn Anh. Chị Dung cũng cho hay, hai vợ chồng chưa bao giờ có ý định cướp tài sản của anh Văn Anh. Trước và sau các cuộc gặp gỡ, họ đều muốn thỏa thuận để lấy lại tiền của mình một cách đàng hoàng, đúng pháp luật.
Trao đổi với PV ông Đoàn LS TP Hà Nội, bào chữa cho Nghĩa nói, không đủ cơ sở để khép Nghĩa vào tội “Cướp tài sản”. Bởi, Nghĩa không biết việc vợ mình có nhờ Hưởng đến làm việc với anh Văn Anh về việc đối chiếu và chốt công nợ. Ở Công ty Thiên Phú, chị Dung giữ vai trò làm kế toán, chịu trách nhiệm về sổ sách, thu chi. Chị Dung, chị Linh chốt xong với nhau về số nợ thì Nghĩa ký xác nhận. Ngày 10/8/2013, Nghĩa với vị trí của một Giám đốc – người đại diện theo pháp luật chứ không phải tư cách cá nhân nên việc có mặt của Nghĩa tại quán cà phê khi ấy không phải là đi giải quyết công nợ.
Ở vụ án này cũng không có hành vi đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc (yếu tố cấu thành tội “Cướp tài sản”. Thực tế, hành vi đánh người diễn ra sau khi anh Văn Anh đã ký nhận xong bản đối chiếu công nợ giữa hai Cty với nhau; các bên đã hoàn thành trách nhiệm chốt biên bản và tự nguyện thỏa thuận không bị ép buộc về ý chí, không có vũ lực xảy ra.
Sau, do anh Văn Anh có thái độ bất hợp tác trả nợ và Hưởng cho rằng, bị nhìn đểu nên không kiềm chế được mới Hưng tát. Đây là sự bột phát của Hưởng, không có sự bàn bạc và thỏa thuận trước với Nghĩa, nằm ngoài ý trí của Nghĩa. Như vậy, không thể đưa hành vi của Hưởng để đưa Nghĩa là đồng phạm về tội “Cướp tài sản”. Diễn biến tại quán cà phê cho thấy, chị Dung đã đứng dậy ngăn cản không cho Hưởng đánh anh Văn Anh. Sau khi sự việc, cả hai vợ chồng còn trách Hưởng đã hành động hồ đồ, nóng nảy.
Đáng nói, ở vụ án này không có việc tài sản bị cướp. Nghĩa không chiếm đoạt bất kỳ tài sản gì hay cướp bất kỳ số tiền nào của anh Văn Anh. Việc chốt công nợ là giao dịch dân sự bình thường, đã đạt được thỏa thuận trước đó. “Nghĩa không phải là đồng phạm với vai trò chủ mưu như các cơ quan tố tụng đã nhận định, áp đặt tội danh với Nghĩa” - luật sư phân tích.
Ngày 26/8, TAND cấp cao tại Hà Nội sẽ mở phiên tòa xét xử vụ án này. Lời kêu oan của Nghĩa có được tòa xem xét thấu đáo? Được biết, Nghĩa có bà nội là mẹ Việt Nam anh hùng. Từ ăn làm phát đạt, tạo việc làm cho nhiều lao động, giờ Cty Thiên Phú lâm vào tình trạng hoạt động cầm chừng; trong khi đó, anh Văn Anh vẫn chưa trả được đồng nào.
| Theo luật sư Ngô Thị Thu Hằng, bào chữa cho Nghĩa, từ 13g30 đến 17g ngày 7-11-2014, CQĐT tống đạt quyết định khởi tố bị can, quyết định phê chuẩn quyết định khởi tố bị cáo cho bị cáo Nghĩa, tiến hành hỏi cung với bị can Nghĩa. Nhưng ngày 7/11/2014 không phải là ngày mà bị cáo Nghĩa đến CQĐT để nhận các quyết định khởi tố, phê chuẩn quyết định khởi tố cũng như tham gia buổi hỏi cung. Theo những chứng cứ mà bị cáo Nghĩa còn lưu lại (nhật ký cuôc gọi điện thoại, nick chat facebook giữa Nghĩa và vợ thì ngày 8/11/2014, CQĐT mới làm việc với Nghĩa về các nội dung này. Như vậy, điều đó cho thấy, có dấu hiệu bị cáo Nghĩa ký khống vào các biên bản hỏi cung cũng như các tài liệu khác. Bà Hằng cũng cho hay, văn bản kiến nghị của luật sư, tài liệu do Nghĩa gửi các cơ quan tố tụng (đơn kêu oan) không có trong hồ sơ vụ án (?). |