Nhiều giai thoại để lại cho đến ngày nay vẫn tôn sùng giang hồ Tư Mắt là anh hùng. Chuyện nhân vật này thống lĩnh thế giới ngầm, bảo kê cả khu chợ đầu mối tại Sài Gòn-Gia Định thì ai cũng rõ nhưng điều lạ là nhiều người luôn dành cho Tư Mắt những lời khen từ đáy lòng. Họ biết ơn, coi Tư Mắt như là một anh hùng, thậm chí là đáng để thờ phụng…
Giang hồ thứ thiệt
Cuộc thanh trừng, chiếm lĩnh địa bàn của Tư Mắt diễn ra nhanh đến mức nhiều băng nhóm còn chưa kịp tính toán nên chống lại hay rút thì đã bị gã giang hồ này đến hỏi thăm. Cả một khu chợ trên bến, dưới thuyền nằm gọn trong tay Tư Mắt.
Hàng quán, sòng bài ở khu trung tâm Sài Gòn cũng bị Tư Mắt thâu tóm. Chỉ hơn 1 năm xuất hiện, từ chỗ đơn thương độc mã, Tư Mắt đã trở thành “ông trùm”.
|
Tư Mắt từ chối làm “tay sai” cho Pháp. (Hình minh họa). |
Vẫn lấy quán cắt tóc Nam Hữu Mai làm “bản doanh”, Tư Mắt hàng ngày chỉ việc dạo quanh các khu chợ, cũng chẳng cần thu tiền mà có đám đệ tử lo hết.
Tiền thu phế của các tiểu thương hay từ những sòng bài, Tư Mắt cất vào một cái dương bằng gỗ hương để trong phòng ngủ của mình. Chẳng ai biết bên trong có bao nhiêu tiền, vàng vì duy nhất chỉ mình Tư Mắt là được bước chân vào căn phòng đó.
Mỗi khi bước chân ra đường, bất kể già, trẻ, là tiểu thương hay những kẻ mạt vận đều cúi đầu chào Tư Mắt là: “Tư đại ca quá bộ đi đâu đó ạ”. Thường thì Tư Mắt chỉ gật đầu đáp lại. Có một đặc điểm là Tư Mắt được người Sài Gòn xưa gọi là dân giang hồ thứ thiệt nghĩa là “nói là làm” chứ không phải hạng ba hoa, giảo hoạt dùng “võ mồm” đe dọa kẻ khác.
Thời đó, quan Tây (người Pháp) có quyền lực ghê gớm, hễ ai thân được với chúng thì chẳng khác nào có được “huyền trượng”, “kim bài” mà đi “khua thiên múa địa”. Quen được với quan Tây chức càng lớn thì càng có nhiều quyền lực và nhiều kẻ tự cho mình cái quyền ức hiếp, đè nén, đánh đập kẻ khác không nương tay.
Không ít tiểu thương ở chợ Cầu Muối thường rơi vào cảnh mất cả gánh hàng vì bị đám lâu la “cậy thế” quen quan Tây nói: “Đồ này tươi ngon, quan Tây thích và cứ thế lấy mang đi”. Gặp tình huống này, mọi người chỉ biết cắn răng nhìn tài sản của mình bị cướp trắng.
Tuy nhiên, từ ngày có Tư Mắt bảo kê, chuyện đám lâu la - tay chân của quan Tây cướp hàng giảm hẳn. Có lần, khi đang lững thững qua khu chợ bán hương liệu, thấy một đám dường như là tốp lính của chính quyền đang gây hấn với một chủ cửa hiệu, Tư Mắt đi vào hỏi chủ quán là có việc gì thì được biết đám lính này muốn lấy hàng mà không trả tiền.
Nghe vậy, Tư Mắt quay ra rồi tay vung, chân quắc, trong nháy mắt 3 tên lính đã nằm gục dưới đất không đứng dậy nổi… Dĩ nhiên, quán này cũng nằm dưới sự bảo kê của Tư Mắt thì mới được bảo vệ như vậy nhưng tiểu thương họ chấp nhận chi tiền để gã giang hồ này bảo kê hơn là phải mất trắng tất cả.
Tiếng tăm của Tư Mắt ngày một lớn mạnh, chính quyền Pháp cai trị tại Sài Gòn không phải là không biết nên đã tìm nhiều cách mà tiêu diệt. Tuy nhiên, vì Tư Mắt có quá nhiều đệ tử, đàn em, trong khi đó nếu diệt gã giang hồ này thì chắc chắn sẽ có nhiều tốp khác nổi lên vì vậy chính quyền Pháp thay vì “diệt tật gốc” đã tìm cách chiêu hàng.
Nhiều lần quan Tây mời đi ăn tiệc tại nhà hàng sang trọng, Tư Mắt không đến. Thậm chí, quan Tây còn “quá bộ” đến tận tiệm tóc Nam Hữu Mai tìm Tư Mắt, muốn mời tham gia lực lượng bảo vệ an ninh Sài Gòn, thực tế là biến Tư Mắt thành “tay sai” cai quản đám du đãng…
Tuy nhiên, đáp lại lời mời này, Tư Mắt chỉ thủng thẳng nói: “Tôi chỉ là thợ hớt tóc, đâu có biết làm gì mà cai quản ai. Cảm ơn các quan đã thương tình nhưng xin phép được từ chối”.
Sau lần từ chối thẳng thừng đó, nhiều người dù rất kinh nể nhưng cũng không khỏi lo lắng Tư Mắt sẽ gặp đại họa. Người ta bảo, Tư Mắt là giang hồ nghĩa khí, không sợ kẻ mạnh mà phải luồn cúi. Cứ như vậy vị thế của Tư Mắt càng trở lên vững mạnh hơn trước.
Hành hiệp trượng nghĩa Thống lĩnh đám du côn bặm trợn chưa bao giờ là một việc dễ dàng. Tuy nhiên, với Tư Mắt đám đệ tử không chỉ sợ hãi mà còn kính nể thực sự.
Họ nể Tư Mắt ở nghĩa mang ơn con người này đã cứu giúp trong những lúc hoạn nạn, những lúc sa cơ nên chẳng người nào có suy nghĩ sẽ tìm cách thù hại. Tư Mắt luôn sẵn sàng giúp đỡ hết sức mình nếu như đệ tử, người quen biết, thậm chí là một ai đó gặp khó khăn như gia đình có người ốm, bị ai đó hãm hại hoặc sa cơ lỡ vận…
Nhiều lúc trong người không có sẵn tiền, Tư Mắt sẵn sàng mang đồ đạc ở nhà đi bán, cầm cố để giúp đỡ. Chính vì lý do này mà Tư Mắt luôn được mọi người kính nể bằng sự chân thành, đặc biệt là những ai từng nhận ơn giúp đỡ.
Có lần, một đệ tử quê ở mãi Tây Ninh nghe tin mẹ mất nên đã xin Tư Mắt về chịu tang. Nghe thấy vậy, Tư Mắt liền đưa cho riêng người này một khoản tiền lớn đủ để sống vài năm rồi nói. “Anh không về chịu tang mẹ được, em về chịu tang đủ 3 năm rồi quay trở lại Sài Gòn gặp anh”.
Đó chỉ là một trong rất nhiều hành động trượng nghĩa mà Tư Mắt đã đối đáp với mọi người. Thậm chí, có giai thoại để lại đến ngày nay còn nói rằng, bao nhiêu tiền thu được từ bảo kê, tổ chức sòng bài Tư Mắt đều mang đi giúp đỡ người người hết.
Cái dương gỗ để trong căn phòng ngủ nhiều người cho rằng chất đầy tiền có khi chỉ là hư danh. Có một điều mà dân giang hồ khu vực Chợ Cầu Muối luôn dặn dò nhau là bất cứ ai đã chịu ơn đại ca Tư thì phải báo đáp hết mình.
Hễ khi nào đại ca lên tiếng nhờ vả thì phải xả thân dù đó có thể là đi vào những chỗ mất mạng. Chính vì lý do này trong tất cả những trận tranh giành lãnh địa, chỉ cần có mặt Tư Mắt là chẳng phe cánh nào có thể đối địch lại được vì sẽ rất nhiều người sẵn sàng xả thân để đáp nghĩa gã giang hồ này…
Nhiều người chỉ biết đến Tư Mắt là một gã giang hồ khét tiếng mà ít ai biết con người này còn có tâm hướng Phật. Vào những ngày đầu tháng hoặc cuối tuần, Tư Mắt thường “mất tích” liền 2 ngày rồi mới về. Người thì bảo Tư Mắt về quê, người thì bảo xuống miền Tây du chơi.
Sau này, khi mọi chuyện đã rõ, người ta mới biết Tư Mắt lui vào chùa Giác Lâm để tĩnh tâm. Người thì bảo Tư Mắt vào chùa để tránh đi cuộc sống bụi bặm, khắc nghiệt, người thì nói vào chùa để luyện võ công…
Chẳng ai biết chính xác Tư Mắt làm gì trong đó nhưng sau này cứ đến 2 ngày cuối tuần là mặc định không ai có thể thấy được gã giang hồ này ở chợ Cầu Muối hay là ở các con phố tại Sài Gòn.
Nội dung bài viết số tới sẽ đăng tải về giai thoại Tư Mắt chính là người đã huy động băng nhóm giang hồ của mình cứu người anh hùng Phan Xích Long trong cuộc khởi nghĩa khi bị chính quyền Tây dìm trong biển máu. Chính từ đây đã để lại những tiếng thơm cho hậu thế mặc dù Tư Mắt là một kẻ giang hồ thứ thiệt...